Gần đây trong thôn xảy ra chuyện lớn, trong năm ngày đã chết liên tiếp bảy người, mỗi một cái chết đều có những điểm ly kỳ tương đồng.
“Lại có người chết! Lại có người chết! Thật là làm bậy mà!” Một bà lão lau nước mắt.
Tang quyến đưa người đàn ông từ trên cây xuống rồi khóc thảm thiết.
Một đám thôn dân chỉ biết đứng từ xa nhìn, không dám tới gần. Đột nhiên trong đám người có người hét to: “Nhất định là quỷ! Nhất định là quỷ! Cây hòe này thành tinh rồi!”
Ai dám nói không phải. Thôn dân xưa nay vẫn mê tín, thậm chí còn tin rằng cây hòe này biến thành quỷ giết người! Nếu không thì đâu còn lời giải thích nào hợp lý hơn? Ai cũng đều chết treo trên cây hòe ngàn năm tuổi này! Chẳng nhẽ lại tự treo mình lên đây sao?
Nhất thời, thôn dân ai cũng bàng hoàng, lo sợ người tiếp theo chính là mình.
Người quá cố được gia đình đưa về, thôn dân cũng lập tức giải tán.
–
“Đại ca! Đợi anh về, anh vẫn là đại ca của bọn em!”
“Đại ca! Anh em chờ anh về!”
“Đúng vậy đại ca, chỉ cần đợi đợt sóng gió này qua đi, các anh em sẽ đến đón anh về. Bọn em sẽ giúp anh chủ trì đại cục trong bang!”
Hạ Quân cởi trần hút thuốc, lạnh lùng liếc nhìn bọn họ: “Còn nịnh hót nữa là ông đây giết chết bọn bây đấy!”
“Anh Quân, tại sao anh lại thiếu kiên nhẫn với bọn em như vậy? Các anh em không phải là đang lo lắng cho anh sao? Phải không bọn mày?”
“Đúng vậy! Đúng vậy!”
Một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-hoe-quy-co-mot-anh-chong-doc-ac/1077712/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.