Vì vậy hôm nay, ta vẫn là nô tỳ của Tạ phủ.
Thế nhưng ta đã đáp lời như vậy rồi, Tạ Trục Vân vẫn không vui:
“Sao ngươi lại ngoan ngoãn chịu đựng như thế, người khác bảo ngươi làm gì thì ngươi làm nấy!”
“Lại còn ngu ngốc, chỉ là một con rối mà ngươi cũng tin, thật sự nhảy xuống!”
Ta rất đau, thực sự không còn kiên nhẫn nghe hắn nói nữa, liền ngẩng đầu:
“Vậy thiếu gia muốn nô tỳ phải làm thế nào?”
Hắn nghẹn lời, sau đó nói:
“Ngươi hoàn toàn có thể tới cáo trạng với ta, dù ngươi có mưu đồ bất chính, nhưng rốt cuộc cũng đã theo sau bổn thiếu gia ba năm, nếu thật sự có oan khuất, bổn thiếu gia cũng có thể miễn cưỡng đứng ra làm chủ cho ngươi.”
Ta mặt không biểu cảm: “Ồ.”
Hắn: “……”
Hắn tức đến cực điểm, phất tay áo bỏ đi.
Tạ tiểu thiếu gia xưa nay chưa từng bị người khác làm mất mặt như vậy, sự kiên nhẫn cạn sạch, buông lời độc địa rồi quay đầu rời khỏi:
“Diệp Hữu Dung, ngươi gan lắm! Có bản lĩnh thì cả đời này cũng đừng đến gặp bổn thiếu gia nữa!”
Đúng như ý hắn.
Đêm đó ta liền rời đi.
Đi đường thủy.
Về nhà.
Không bao giờ quay lại nữa.
13
Còn Tạ Trục Vân thì sao? Tạ Trục Vân giận dỗi quay người đi vào hoa lâu.
Gia phong Tạ gia vốn cực kỳ nghiêm khắc, nhưng đối với Tạ Trục Vân lại có phần dung túng.
Cho phép hắn ra vào tùy ý, chỉ duy nhất một điều là không được ở lại qua đêm.
Thật ra hắn cũng không tới đó nhiều, bởi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-hoan-the-gia/5082214/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.