Sau khi gặp gia đình, Lục Đình Hành rất ngoan ngoãn, mỗi ngày về nhà cũ ở. Có một hôm, anh chặn Lục Đình Dục đang chuẩn bị lên lầu lại.
"Làm gì đấy?" Lục Đình Dục nhìn anh trai đang cười tươi rói vô hại của mình, trong lòng lo lắng hỏi.
"Cho anh mượn vài thứ được không?"
"Bao nhiêu tiền?"
"Nhàm chán".
"Mẹ tớ nhờ cậu rồi đấy, đưa bố mẹ về nhà cẩn thận giúp tớ nha" sau khi về đến nhà, Tiêu Nặc gọi điện cho Tạ Lộ.
"Yên tâm đi, dì bảo không về nhà đâu, muốn đi Hải Nam chơi một chuyến" đầu dây bên kia truyền đến tiếng cười khúc khích của Tạ Lộ, "Dì ấy như trút được gánh nặng rồi, tất nhiên phải thư giãn chứ. À dì ở đây này! Thôi tớ không nói chuyện với cậu nữa nhé, dì gọi tớ kìa."
Tiêu Nặc chưa kịp nói được hai câu, đầu dây bên kia đã tút tút ngắt kết nối. Thôi chịu thua, cô đặt điện thoại xuống, bắt đầu ngắm nghía căn nhà của Lục Đình Hành.
Đó là căn hộ 3 phòng ngủ hoàn toàn mới, có thể nhận ra phong cách thiết kế và chất lượng, cùng sự chăm chút của chủ nhà. Tiêu Nặc không biết khi thiết kế căn nhà, trong đầu anh có nghĩ đến người bạn đời tương lai hay không, hay anh cũng từng chuẩn bị sẵn sàng một mình suốt đời.
Bên trong hoàn toàn không có bất cứ thứ gì chuẩn bị sẵn, Tiêu Nặc thở dài, đúng là phải nghĩ đến rồi mới đúng. Vậy nên cô chọn căn phòng ngủ phụ gần phòng chính, lao mình lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-ho-luc-co-chuyen-vui/3421790/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.