“C*n m* nó, mới sáng gọi gì lắm thế?!”
Em với quả đầu gối, giọng khàn khàn mới ngủ dậy. Em là thế, khi nào ngủ dậy cổ họng đều sẽ đau rát như thế, đôi khi lại còn ngứa mũi hắt xì vài cái. Giọng lúc mới dậy khi nào cũng thế. Tỉnh còn chưa tỉnh hẳn, em đã phải vật dậy để nhấc máy alo.
Mặt mày khó chịu, tối qua xong việc sớm có làm lon bia. Mắt còn chưa mở to để nhìn xem ai gọi đến, liền chửi thẳng, nghĩ đơn giản chắc lại là ‘đồng nghiệp’ gọi đi nhậu sau khi nhận lương.
Đầu dây bên kia yên ắng đến lạ. Em tưởng mình nhầm, liền tát vào má một cái cho tỉnh rồi nhìn lại số người gọi. Trên hai chữ ‘đang gọi’ hiện rõ hai từ to đùng ‘em trai’. Giờ thì có tát hay không tát em sợ đến tỉnh rồi. Em người bật dậy.
Em rối rít định xin lỗi vì đã không nhận ra Phong Đông mà còn hỏi ngược lại. Tay bất giác đưa lên vuốt tóc xuống. Ngay khi em định nói, đầu dây bên kia đã có tiếng đáp lại: “Chị thi xong chưa?”
Nghĩ gì đáp nấy, em cảm thấy có lỗi với Phong Đông vì cái tính ăn nói hồ đồ của mình. Trả lời rất chi là nhanh: “Rồi! Thi xong rồi!!”
Vừa dứt câu. Cửa phòng em đã mở toang ra, em giật mình. Tai phải em kê cạnh điện thoại, tai trái em nghe tiếng cửa mở rõ to. Giật mình, em quay người lại, trố mắt nhìn em trai ngoan hiền của mình đang bực mình.
“Chị quên hôm nay có hẹn đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-ho-cam-dot-nhien-lai-co-chau/2836418/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.