Cảm xúc bị dồn nén đến khó chịu, nhưng vẫn phải giữ một trạng tươi vui để
Băng Băng xuất hiện cùng với bộ váy lụa đen, trang sức không quá lớn nhưng vẫn khiến con người mê mẫn. Tóc búi gọn ra sau thành hình củ tỏi. Trông vừa đơn giản lại không quá thu hút nhiều ánh mắt. Cô ả tới để thay vào chỗ em đang đứng. Vừa lợi dụng giây phút hiếm hoi đó để ra hiệu cho em nên triển khai thêm bước tiến tiếp theo.
Nhận được tín hiệu, em cũng nhanh chóng đi tìm nhóm quản lý và Vô Phanh.
Nhiệm vụ tiếp theo là tiếp cận người của ông trùm, lẻn vào đám người đó rồi mới có thể tiến sâu hơn vào cuộc cá cược được tổ chức ở lầu trên. Nhưng tìm mãi, dò mãi. Quản lí với Vô Phanh không thấy đâu thì thôi đi. Giờ đến cả vệ sĩ của chú hai cũng chả thấy bóng dáng đâu.
“Chú hai với em đến thôi. Chị đừng tìm nữa”
Một giọng nói khàn khô họng vang lên. Như giọng bị cảm, làm cho bay giọng trầm ấm của mọi khi thành ấm giọng khác.
Cẩm Phong Đông đứng sau lưng em, theo dõi từ khi nào chả rõ. Chỉ biết từ giờ cả hai đã trở thành người dưng, vì một câu nói từ biệt của em lúc đó.
Giờ nhìn lại mới để ý. Hình như cậu ấm có vẻ khác hơn mọi ngày. Mặc áo vest đen, quần tây đen, tóc vuốt keo, tay đeo đồng hồ đắt tiền. Và chiếc áo sơ mi trắng. Cổ áo sơ mi được thêu tay hình hoa pensée tím. Phải chăng cậu lại..?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-ho-cam-dot-nhien-lai-co-chau/2836347/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.