Sáng sớm ngày hôm sau, khi mà bình minh vừa ló dạng. Con sâu rượu đêm qua đã tỉnh rượu, lê lết từng bước chân trần đi xuống bậc nhà của quản lí. Thẫn thờ ngồi nhìn những sự vật đang đầu một ngày mới.
Nhớ lại sự kiện tối hôm qua. Cái cảm giác bất lực nhìn cô em gái ruột đang thất vọng với cái kết quả của em làm ra ngày hôm qua. Một cảm xúc không tên lập tức dâng lên trong lòng.
Giờ ngồi nghĩ lại. Nếu lúc đó em mà đánh thắng Phong Đông, thì sòng bạc của em gái song sinh cũng không bị cướp mất. Còn viên ngọc bội kia có thể trở về tay cô. Nghi vấn cứ thế mà xuất hiện nhiều lên trong đầu.
Rõ ràng khi đó Lâm Bạch vẫn có quyền từ chối lời mời cá cược. Nhưng cô không hề chọn bước lui xuống, còn đâm đầu vào chỉ vì một miếng ngọc bội đắt tiền kia. Tiền tài không thể gọi là chất cao như núi, Lâm Bạch còn không dám phung phí số tiền làm ăn của sòng bạc như Hương Lộc.
Đó chỉ là muốn tiết kiệm, tài sản không ít không nhiều vẫn muốn tiết kiệm.
Từ nhỏ tới lớn, cô được chăm sóc rất chu toàn, kĩ lưỡng. Chỉ cần cô muốn thứ gì thì cô sẽ có thứ đó. Miếng ngọc bội đó dù có hiếm cũng không thể sánh bằng cái sòng bạc bạc tỉ kia được. Chắc chắn phải có lý do nào đó khiến bà chủ Lâm mới đồng ý điều kiện, chấp nhận cá cược để dành lại miếng ngọc bội.
Nhớ lại đêm qua. Biểu cảm tiếp đón ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-ho-cam-dot-nhien-lai-co-chau/2836335/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.