Tiến thẳng vào trong dinh thự nhà bà Phó. Không cần tốn thêm nhiều thời gian công sức để tìm người mời em tới đây. Hoặc có thể đi theo nghĩa khác..
“Giờ không còn gì để che giấu nữa. Có điều.. Ta không biết nên gọi Đinh Lạc Lạc là Cẩm Hương Lộc. Hay đại tiểu thư Cẩm Hương Lộc là con gái thứ nhà họ Đinh đây.. Nhỉ, vị khách quý của tôi?”
Bà Phó cùng với bộ âu phục đen trắng từ từ chậm rãi bước xuống cầu thang lớn, hướng thẳng xuống trung tâm đại sảnh. Lời đầu vừa gặp đã không thể nói lời chào hỏi khách sáo xa lạ. Mà là cách cư xử hợp lý để thẳng tiến tới cuộc đối thoại tiếp theo. Và không có ý định nhân nhượng như trước đây.
Khi em còn mang danh là đại tiểu thư nhà họ Cẩm, được người người kính nể. Với cái lịch sử một chọi hơn năm mươi người hầu, vệ sĩ. Nói thì hay thế, chứ nếu tất cả đều tập trung tại một chỗ.
Cùng lúc tấn công, không biết em có đỡ nổi hay không nữa..
“Cứ gọi tôi là Đinh Lạc Lạc”- Không chờ đợi thêm một giây phút nào, bà Phó vội vàng chạy sang phũ nhận câu trả lời của em: “Cũng phải nhỉ, ai thích cả đời dùng danh nghĩa đại tiểu thư để sống đâu. Hôm nay xuất hiện ở đây cũng đâu phải cái danh đại tiểu thư. Chả trách cho cô em song sinh, khi nào cũng khoe khoang đủ thứ-”
Người đứng ngoài chỉ có thể nghe thấy một tiếng vụt nhanh chóng lướt qua trước mắt. Vệ sĩ hay người hầu cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-ho-cam-dot-nhien-lai-co-chau/2836313/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.