Linh Lung ngây ngốc mở mắt to nhìn phía trước thật lâu, khuôn mặt nhỏ tinh xảo nhắn hàm chứa đau đớn, tất cả tri giác trong nháy mắt trở lại trong đầu.
“Vì…… Sao?”.
Trong khoảng thời gian ngắn nàng đã quên đánh trả, bởi vì nàng khôngtin Trầm Hương sẽ giết nàng,nàng lúc nào quất quít mình nói nhăn nóicuội, nàng người bạn duy nhất trong cung, cũng là trong số ít người nàng có thể tin tưởng, không ngờ lại muốn đẩy nàng vào chỗ chết!
“Vì sao?” Nàng cắn răng lặp lại một lần.
“Muốn trách thì trách ngươi đối nghịch với Tam Vương gia, ngươi nênthoát đi xa, không nên trở lại nơi này.” Trầm Hương nói chuyện khẩu khílộ ra một tia xin lỗi, bất quá nàng rất nhanh dùng giọng lãnh khốc chedấu ,“Nể tình chúng ta đã ở chung một thời gian, ta sẽ không cho ngươibị chết đau khổ.”.
Cổ họng của Linh Lung căng thẳng, đánh đầu vai của Trầm Hương một chưởng, gào thét,“Vì sao?!”.
Trầm Hương lảo đảo vài bước, chợt bày ra tư thế công kích, thì ranàng vẫn che dấu võ công của mình.“Ta là quân cờ Tam Vương gia an bài ởtrong cung, để giám sát nhất cử nhất động của tiểu hoàng đế, hiện tạingươi đều biết đượ ,cho nên ta ta không thể không giết ngươi.”.
“A……” Linh Lung một tay cắm ở bên hông, lệ nóng doanh tròng hỏi:“Takhông tin, ngươi nhất định là bị buộc đúng không? Ta biết Trầm Hương làcô nương tốt nhiệt tâm đơn thuần, sẽ không…… Sẽ không mất nhân tính giúp đỡ hắn…… Ta không tin……”.
“Người cô thấy là Trầm Hương giả , ta là sát thủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-dau-den-day-voi-tram/2844141/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.