Trong long của Linh Lung than nhẹ.Tiểu hoàng đế này thật đúng người thích tìm phiền toái.
“Ta đi theo ngươi là được.” Xem ra muốn cùng hắn phân rõ giới tuyến là không thể .
Khi Tiểu Thuận Tử và Linh Lung đi vào cửa cung, vẫn là chậm từng bước cho nên chỉ biết được có Cao Cần và Cổ Lục đi theo Nạp Lam.Tuy rằngthoáng an tâm nhưng hai người vẫn đi theo ra cung, hy vọng có thể mauchóng đuổi theo bọn họ.
“Hoàng thượng của ta, ngài trăm ngàn lần không thể xảy ra việc gìnha.” Tiểu Thuận Tử vỗ hai tay, không ngừng hướng về phía trời cầunguyện.
Linh Lung đưa mắt nhìn đám đông ở đường lớn trong kinh thành,theokinh nghiệm của nàng, muốn tìm một người quả thực như là mò kim đáybiển.
“Thuận công công, ta xem ra chúng ta tách ra tìm mới mau, ngươi tìmphía trái, ta đi tìm bên phải, nửa canh giờ sau gặp lại ở chỗ này.”.
Tiểu Thuận Tử không có ý kiến khác,“Được, ta đi bên này .”.
Tiểu Thuận Tử và nàng chia nhau tìm người, đối với địa hình mỗi ngãđường Linh Lung hiểu như lòng bàn tay,thân ảnh nhỏnhắn không hề khó khăn xuyên qua đám người, bỗng dưng, nàng thấy ba người trong trà lâu đi ra, đúng là người nàng tìm nửa ngày.
“Hoàng…… Công tử, người ở trong này làm cái gì? Mau trở về cùng ta!”.
Nạp Lam thấy Linh Lung, sắc mặt đầu tiên là lộ ra một tia vui mừngsung sướng,sau đó khuôn mặt tuấn tú lại trầm xuống.“Bổn công tử còn chưa đi dạo đủ, khi nào muốn trở về thì sẽ trở về, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-dau-den-day-voi-tram/2844109/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.