Một lát sau Linh Lung mới nghe thấy mấy chữ này.Thân thể cứng đờgiống như vừa bị tạt một gáo nước lạnh, lý trí cũng khôi phục bìnhthường.
“Không! Ta không thể!” Nàng bất đắc dĩ khó có thể nói ra lý do.
Nạp Lam không thể nhịn được nữa rống giận,“Vì sao?!”.
Đôi mắt của nàng đỏ lên,“Mong Hoàng thượng không nên ép ta……”.
Thù giết cha không đội trời chung.Nếu ông trời thương xót,để cho nàng tự tay giết Tam Vương gia báo thù cho cha, đến lúc đó hoàng thượng cóthể chấp nhận một hung thủ giết chết thúc thúc của mình sao? Nếu nàngbất hạnh thất bại, thì chỉ có một con đường chết, cho nên tại sao chohắn một lời hứa không thể thực hiện ?
“Trẫm hỏi lại nàng một lần cuối cùng, có đồng ý làm hoàng hậu của trẫm hay không?” Hắn trầm giọng hỏi.
Linh Lung đem môi dưới cắn đến chảy máu .“Dân nữ…… Dân nữ vô đức vô năng, chỉ sợ không thể.”.
Hắn trừng lớn hai mắt giống như hai mũi tên, hận không thể đâm thủnglòng của nàng. Hắn cắn răng nói:“Được! Coi như lời ban nãy trẫm chưa bao giờ nói qua, trẫm sẽ tới nói với thái hậu, hủy bỏ đại hôn nửa nămsau.”.
“Đa tạ hoàng thượng ân điển.” Hai mắt ẩm ướt của nàng rũ xuống, không cho hắn thấy, nàng không muốn để cho hắn nhìn thấy lòng của nàng.
Nạp Lam từ kẽ răng phát ra thanh âm,“Đây không phải ân điển, khôngcần cảm tạ, sau này trẫm cũng không nhìn nàng, chính nàng tự giải quyếtcho tốt.”.
“Cung tiễn hoàng thượng.” Xác định người đã phẩy tay áo bỏ đi,nước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-dau-den-day-voi-tram/2844103/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.