“Hoàng Thượng, ngài không đuổi theo Linh Lung cô nương sao?” TiểuThuận Tử trước hết phục hồi tinh thần lại,“Nô tài nghĩ đến Linh Lung cônương không phải cố ý , nàng chẳng qua là thẹn thùng.”.
Nạp Lam vỗ hai má đang đau, quái dị chính là hắn cũng không có tứcgiận như trong tưởng tượng, đối với thiên chi kiêu tử nhưng hắn lại nữnhân bạt tay, ngực dâng lên một cỗ cảm thụ không hiểu.
“Thẹn thùng?” Đó là cái gì vậy?
“Nàng dù sao cũng là tiểu cô nương chưa xuất giá, đột nhiên bị namnhân cường hôn, mặc dù đối tượng là Hoàng Thượng, đương nhiên vẫn cảmthấy thẹn thùng.” Tiểu Thuận Tử ý đồ giúp Linh Lung thoát khỏi tội phạmthượng,“Hoàng Thượng nên đối với nàng dịu dàng một chút, nói tốt hơn lànghe lời nàng, nữ nhân đều thích như vậy.”.
Nạp Lam mạnh miệng nói:“Tại sao trẫm phải dỗ nàng? Trẫm là Hoàng Thượng.”.
Tiểu Thuận Tử kiềm chế giải thích với tiểu hoàng đế chuyện nam nữtrong lúc đó rất huyền ảo,“Chẳng lẽ Hoàng Thượng thật sự một chút cũngkhông thích Linh Lung cô nương? Bằng không tại sao xúc động hôn nàng? Nữ nhân chỉ cần nam nhân đối với nàng nói vài câu lời ngon tiếng ngọt, vềsau sẽ ngoan ngoãn như con mèo nhỏ,nằm ở trong lòng ngài làm nũng kêumeo meo, cũng không dám đối nghịch với Hoàng Thượng,như vậy không phảitốt lắm sao?”.
Một phen nghe từ trên xuống dưới, dường như thực sự có đạo lý, Nạp Lam không muốn thừa nhận, lại không thể không tin.
“Hừ! Trẫm là không cẩn thận mới hôn nàng, cũng không phải là cố ý .”Muốn hắn thừa nhận chính mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-dau-den-day-voi-tram/2844081/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.