Linh Lung còn chưa trả lời,Tiểu Thuận Tử đã cướp lời ,“Hoàng Thượng,việc này trăm vạn lần không được.”.
Nạp Lam tức giận liếc hắn hỏi:“Vì sao không được? Chẳng lẽ trẫm muốn dùng bữa nơi nào cũng không được sao?”.
“Ách! Này……” Tiểu Thuận Tử nhất thời không còn lời nào để nói.
“Hoàng Thượng,Thuận công công nói đúng, ngài chính là vua của mộtnước, dùng bữa với dân nữ sẽ bôi nhọ thân phận tôn quý của ngài, thật sự không ổn.” Linh Lung cũng không muốn ngồi cùng bàn ăn với hắn, như vậysẽ làm cho nàng mất khẩu vị nha.
Nạp Lam chính là cố ý làm trái lại ý của nàng,“Trẫm chính là muốn ởtrong này dùng bữa, ai phản đối cũng không được. Tiểu Thuận Tử, cònkhông chuẩn bị thiện.”.
“Dạ, Hoàng Thượng.” Tiểu Thuận Tử không dám lại có hai lời .“Truyền lệnh!”.
Linh Lung trợn mắt há hốc mồm nhìn các cung nữ nối đuôi nhau ra vào,đem đồ ăn đế vương chuyên dụng đưa vào Phượng Minh Điện,nàng lại vô lựcngăn cản mọi chuyện. Xem ra tiểu hoàng đế này ngoại trừ kiêu căng báđạo, muốn làm gì thì làm, hiện tại lại thêm tác phong vô lại, ác bá, quả thực làm cho người ta chán nản.
Tiểu Thuận Tử theo thường lệ dùng đũa bạc thử mỗi món ăn, xác định không có nguy hiểm, mới làm cho Hoàng Thượng dùng.
“Hoàng Thượng, có thể dùng bữa .”.
Nạp Lam kiêu ngạo liếc nhìn Linh Lung ngồi đối diện bằng nửa con mắt, dùng giọng ban ân nói:“Không phải là người nào cũng may mắn có thể cộng thiện (ăn cơm) với hoàng đế, nàng là người đầu tiên.”
“Dân nữ nên quỳ xuống để cảm ơn Hoàng Thượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-dau-den-day-voi-tram/10074/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.