Khi Tiểu Ngốc tỉnh lại đã là buổi sáng ngày hôm sau, cậu đè huyệt Thái Dương, đau đớn sau say rượu còn không tan, ký ức cũng dừng lại ở trước khi say rượu. Cậu còn nhớ rõ khi cậu thấy Tề Huy cùng nam nhân kia đi ra trường học cậu đau lòng đến sắp hít thở không thông, do dự thật lâu cậu mới dám đưa quà đến phòng ngủ của hắn, sau lại cùng Tiểu Tiện uống rượu, mượn rượu lực mà phát tiết tâm tình. Lần đầu uống rượu cậu không chống được men say đột kích, sau lại làm cái gì, nói gì cậu hoàn toàn không nhớ, hiện tại cậu chỉ cần dùng sức suy nghĩ là như có chiếc chùy ngàn cân đập boong boong vào đầu, làm đầu cậu đau như muốn chặt bỏ nó đi.
Tại trên giường nằm một hồi, cậu mới hậu tri hậu giác phát hiện bên người còn giống như nằm một người. Xoay qua … lền đối diện với 1 khuôn mặt tươi cười phóng đại, đủ dọa cậu vừa nhảy: “Anh… Anh…”
Còn chưa tới kịp nói cái gì, lại bị đối phương giành trước nói rằng: “Cậu muốn hỏi tôi thế nào lại ở chỗ này đúng không?”
Tề Huy trong miệng thở ra nhiệt khí toàn bộ phun tại trên mặt Tiểu Ngốc, làm cho cậu sản sinh một trận cảm giác tê dại. Tiếp xúc gần gũi như vậy, gần đến mức có thể nhìn thấy mình trong mắt đối phương. Tiểu Ngốc bản năng đem thân thể về phía sau rụt lui, rồi lại bị Tề Huy kéo lại, ngay sau đó mặt cậu dưới ánh nhìn kỹ của đôi con ngươi u lam dần dần phiếm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-co-tieu-ngoc-gia-huu-tieu-ngoc/1995285/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.