Đêm Giáng sinh đã đến, cậu bày rất nhiều thứ ra giường May. Nhẹ nhàng đỡ cô ngồi dậy, Du nói :
- Đầu tiên là món mì Ý, cái món mà lần đầu tiên em làm cho chị ăn đấy, nhớ không ?
- Sao lại không nhớ ? Lúc ấy chị còn không nỡ ăn nữa mà. - May mỉm cười.
- Vậy chị ăn đi. Lần này em sẽ đút lại cho chị ! - Du cuộn mì vào nĩa, đưa cho cô - Há miệng ra nào !
- Oa, mùi vị vẫn như ngày nào ha...
- Vậy thì ăn nhiều một chút !
- Có phải hôm nay là ngày cuối cùng của em rồi không ? - Câu hỏi của cô làm Du chết lặng.
- À... Ừm... Còn bánh kem nữa này. Trông chúng ngon quá chị nhỉ ? - Du cố tình lảng đi.
- Em đừng như thế, nói chị nghe đi ! - May nắm lấy tay cậu, rưng rưng.
- Nếu đúng như vậy thì sao hở chị ?
- Thì... À ! Chị có thứ này cho Du nè. - May nói và lấy từ trong ba lô ra một sợi dây chuyền màu nâu đeo vào cổ cậu.
- Ôi, đẹp quá đi mất ! May tặng cho em à ? - Cậu cầm mặt dây chuyền lên xem - Nó có chữ "M S2 D" này.
- Tặng em, của chị tự làm đấy. Kỉ niệm để kiếp sau em nhớ đến chị. - May hồn nhiên nói.
Du giật mình, bản thân thấy có lỗi với cô quá. Vậy là cô tin lời nói của cậu là thật sao ? Tin vào việc cậu sẽ còn nhớ đến May ở kiếp sau à ?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-co-tieu-hon-ma/953100/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.