★☆※☆★ Mẫu chuyện xưa nhỏ - Chuyện cười ★☆※☆★
Tô Y: Tiểu Nhược, mình kể chuyện cười cho cậu nghe nha?
An Tiểu Nhược: Tỉnh lại đi! Nghe cậu kể chuyện cười, còn không bằng mình đi xem phim phóng sự.
Tô Y: Anh, em kể chuyện cười cho anh nghe nha?
Tô Nhiên: Nghe em kể chuyện cười đều có thể làm cho người ta khóc. Cút qua một bên đi!!
Tô Y: Anh Hàn Tịch, em kể chuyện cười cho anh nghe nha?
Lục Hàn Tịch: Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha hắc ~~~~
Tô Y: Em còn chưa có kể mà?
Lục Hàn Tịch: Anh biết, nếu em kể, anh liền không cười được ——
Tô Y: o(╯□╰)o
★☆※☆★★☆※☆★★☆※☆★★☆※☆★
Kính đen đầy đầu hắc tuyến đóng cửa lại cách ly bản thân ở bên ngoài.
Một căn phòng làm việc bình thường, nên có đều có, cũng không có xa hoa như trong tưởng tượng của cô. Tô Y đại khái nhìn bốn phía xung quanh xong, đưa ánh mắt phóng tới người thiếu niên đứng trước cửa sổ.
Ách —— Phong độ hiên ngang. Đây là một câu bật ra trong đầu Tô Y. Dáng người cao gầy, trên người mặc quần áo nam sinh đứng dựa bên cửa sổ, một đầu tóc màu rượu đỏ, vài sợi tóc tán loạn trước trán, khoảng cách quá xa, cô không thấy rõ mặt của hắn, chỉ thấy bên tai trái có một chiếc bông tai kim cương sáng chói lộng lẫy dưới ánh mặt trời.
Thật là một thiếu niên yêu nghiệt da mịn thịt mềm! Trong lòng Tô Y âm thầm cảm khái, ôm theo ống heo tiền xu tiến lên vài bước. Rốt cục đi đến trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-co-soi-doi/182117/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.