Tô Nhiên cảm thấy người trong ngực cứng đờ bất động, xem ra lại dọa sợ cô rồi. Đồ nhát gan vô dụng! Chỉ là mổ một cái, nếu hôn sâu cũng không thể hù dọa đến bất tỉnh nha. Thật đúng là hao tổn tâm trí. Sau này phải làm sao bây giờ? Cuộc sống tính phúc của anh a~~ Thật là mù mịt ——
"Này! Em đang phát ngốc cái gì?! Cái dù bị nghiêng rồi!"
"À? Ồ!" Tô Y bị Tô Nhiên rống một tiếng hồi hồn, vội vàng nắm chặt cán dù, cũng không dán ngẩng đầu, chẳng qua là gương mặt đỏ bừng, giọng nói ấp úng, oán trách: “Anh, sao anh lại hôn em?!"
"Đương nhiên là phần thưởng cho việc em ngoan ngoãn cùng anh về nhà.” Sói xám lớn cười đến đường làm quan rộng mở, giống như mèo trộm mỡ!
Gương mặt cô bé quàng khăn đỏ từng mặt đến mông, vặn lông mày kháng nghị: “Nhưng mà, anh hôn lộn chỗ.” Anh hôn sai chỗ rồi, phải hôn vào mặt!
"A, không sai, chính là chỗ đó."
Tô Y bất chợt ngẩng đầu lên cực kỳ kinh sợ nhìn Tô Nhiên, trong giọng nói đều là không thể tin. "Anh —— Anh có biết hôn nơi đó đại biểu cho cái gì hay không?"
Tô Nhiên thu hồi nụ cười xấu xa nhìn Tô y, hai tay ôm cô dùng sức nhấc lên một chút. Sau đó lại cúi đầu hôn một cái ở trên môi thơm của cô. Vẻ mặt siêu cấp vô lại, giọng nói hết sức muốn ăn đòn.
Anh nói: “Không biết nha, em nói cho anh biết đi.”
Được, đây chính là anh muốn cô nói! Tô Y khẽ cắn răng, trong lòng lấy ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-co-soi-doi/1521801/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.