Giữa trưa hôm sau, Tô Y vừa tan lớp, liền vội vàng chạy về nhà hầm canh xương cách thủy.
Tối ngày hôm qua ở trong bệnh viện, Lục Hàn Tịch tham ăn ngăn cô lại, vẻ mặt nghiêm trọng dặn dò: “Bệnh nhân nằm viện thường thích uống cháo gà, bị thương nặng càng nên uống. Cho nên phải uống đến bụng no căng ————”
Tô Y vội vã ngăn cản lại cái người bắt chước quảng cáo ghê tởm, hiểu được vỗ vỗ tay của Lục Hàn Tịch, nói: “Xin tổ chức yên tâm, em nhất định sẽ hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ.”
Tô Y lấy mấy bộ quần áo trong tủ cho Tô Nhiên thay đổi, xếp gọn gàng ga giường cùng áo gối đã được giặt sạch sẽ, để vào trong một cái túi. Lại lấy đồ dùng rửa mặt anh thường dùng bỏ luôn vào trong túi. Sau đó, đi đến đầu giường anh lấy tiền, vừa mới chuẩn bị mở ngăn kéo ra, lại phát hiện trong ngăn kéo có một hộp trang sức màu đỏ tinh xảo, bên trong là một chiếc nhẫn.
Trái tim vốn bình tĩnh đột nhiên mãnh liệt co rút một cái, cô không kịp suy nghĩ nhiều liền “phanh” một tiếng đóng ngăn kéo lại.
Cô thà bản thân chưa từng nhìn thấy vật chướng mắt này. Nhưng mà, trái tim lại không tự chủ đau nhói, từng chút từng chút, một tấc lại một tấc. Cô biết loại cảm giác đó, gọi là mất mác ——
Nhưng cô có tư cách này sao? Tình cảm của anh trai, cô sao có thể can thiệp? Tự giễu nhếch khóe miệng, nụ cười cùng một dạng với trái tim, lộ ra khổ sở lại không thể làm gì.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-co-soi-doi/1521797/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.