Lục Hàn Tịch đóibụng, đi vào nhà quen cửa quen nẻo cầm lấy một bịch khoai tây chiên mởra liền bỏ vào trong miệng, còn không ngừng lải nhải nói: “Nhiên Nhiên,tránh nhiều năm như vậy vẫn bị cô ta đuổi theo, mạng của cậu ta sao lạikhổ như vậy?”
Trong lòng Tô Y bị buồn phiền che kín, đặt môngngồi xuống ghế sô pha, tức giận nói: “Em thấy hai người bọn họ rất xứngđôi nha, tiếp tục duyên phận kiếp trước.”
Lục Hàn Tịch ném mộtmiếng khoai tây chiên trúng vào người Tô Y, tức giận vì ai kia, “Tiếptục cái đầu em. Tô Nhiên vốn không thích cô ta.”
Tô Y không muốnthảo luận tiếp về đề tài của Tô Nhiên cùng mỹ nữ, dứt khoát chỉa mũi dùi về phía Lục Hàn Tịch. “Đúng rồi, anh cảm thấy Tiểu Nhược của em như thế nào? Có phải quyết định kính nhi viễn chi* hay không?” Hừ, hù chết anh. Xem anh còn dám lại đi trêu chọc Tiểu Nhược của cô hay không.
*kính trọng nhưng không gần gũi.
Lục Hàn Tịch nghe lời này liền tức giận quăng bịch khoai tây chiên lên khay trà, nổi khiếp sợ vẫn còn trên gương mặt. “Tiểu —— Nhược? Anh thấy côấy một chút cũng không “nhược”. Cô ấy rất cường tráng nha. Em cũng biếtđúng không? Ngày hôm đó cô ấy lấy xe của anh chạy mất, uy hiếp anh lấytiền mang đến chuộc. Kết quả, kết quả cô ấy liền buộc anh tiêu phí hơnmột ngàn đồng ở tiệm thuốc nhà cô ấy. Anh đã phải mua về một đống thuốccho mẹ già, bà liền đánh anh một trận, nói anh nguyền rủa bà chết sớm.”
“Ha ha! Cô cũng không phải là nhân vật anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-co-soi-doi/1521788/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.