Tô Y cầu nguyện xong thì lên xe, nghiêm túc thắt dây an toàn. Ngửi thấytrong xe có một mùi hoa thơm ngào ngạt, oán thầm nam sinh này làm gì lại xông xe của bản thân đến thơm như vậy. Không biết còn tưởng là xe congái nữa.
”Chúng ta đi đâu vậy? Còn có muốn tôi cùng cậu đi gặpai?” Tô Y không rõ ràng mà lên xe hoàn toàn là vì nhất thời đồng tìnhvới Hạ Vũ Hiên, nhưng nếu không hỏi rõ, nếu xảy ra chuyện thì người bịđồng tình chỉ có cô mà thôi.
Hạ Vũ Hiên khởi động xe, ánh mắt nhìn thẳng phía trước, giọng điệu không có một tia dao động. “Đi gặp mẹ tôi.”
”Gặp mẹ cậu? À.” Tô Y bỗng nhiên không biết nên nói cái gì. Cô vốn muốn hỏicô đi theo làm gì, nhưng nhìn dáng vẻ tinh thần chán nản của Hạ Vũ Hiên, cô lại không đành lòng mở miệng.
Cứ như vậy, hai người đều cótâm sự riêng trầm mặc im lặng. Dọc đường đi đều không nói gì nữa. Mộttiếng sau, xe dừng lại ở công viên tưởng niệm phía Đông thành phố S.
”Đến.” Hạ Vũ Hiên nói xong liền xuống xe, từ phía sau cầm ra một đóa hoa hồngmân côi tươi đẹp ướt át. Tô Y nhìn thấy mới hiểu được vừa rồi khi mớivào xe liền nghe được mùi thơm mãnh liệt như vậy là đến từ đâu.
Hạ Vũ Hiên khóa xe, đứng đối diện Tô Y, nói: “Xe chỉ có thể chạy đến dưới núi, còn 40 phút lộ trình nữa phải đi bộ.”
”À.” Tô Y nhỏ giọng đáp một tiếng, trong lòng cũng không biết vì sao lại có cảm giác trầm trọng, giống như không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-co-soi-doi/1521780/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.