★☆※☆★★☆※☆★ Mẫu chuyện xưa nhỏ - Giá trị ★☆※☆★★☆※☆★
Lại nói có một ngày, Hạ Vũ Hiên cùng Tô Nhiên tranh đoạt đơn bào. Tô Nhiênvì tránh né sự truy đuổi của Hạ Vũ Hiên mà mang theo Tô Y chạy trốn tớimột cái sơn động có ít dấu chân người. Sau khi trốn tránh ba ngày bađêm, hai người chịu đủ đó khổ lạnh lẽo gần hấp hối. Đúng lúc này, vậnxui của hai anh em bị thiên nga trắng nhỏ phát hiện.
Tô Nhiên: Tôi sẽ không giao Y Y cho cậu!
Tô Y (rơi lệ đầy mặt): Anh......
Tô Nhiên: Chúng ta trao đổi đi! Dùng em ấy đổi lấy một vé máy bay trở về thành phố S!
Hạ Vũ Hiên: Vé xe lửa!
Tô Nhiên: Giường nằm!
Hạ Vũ hiên: Ghế ngồi cứng!
Tô Nhiên: Được rồi, thành giao!
Tô Y (nước mắt rơi như mưa): Thì ra giá trị của cô chỉ bằng một chiếc vé xe lửa còn là loại ghế ngồi cứng......
★☆※☆★★☆※☆★★☆※☆★★☆※☆★★☆※☆★★☆※☆★★☆※☆★★☆※☆★
Đừng nên dừng lại —— Ách, trên mặt Tô Y nhanh chóng lan tràn ra một mảnh đỏrực, đầu óc cũng cực kỳ phối hợp yy ra một bức tranh mỹ nam sôi tràonhiệt huyết trên giường —— Lại nói, cái này có tính là bắt gian tạigiường hay không? Chính là bắt gian phu, phu cùng dâm “phu”? Thì ra đammỹ không có chỗ nào là không tồn tại, liền ở ngay bên cạnh? Quá chấnđộng rồi!
Tô Y vừa bịch mũi cảm khái xong, chợt nghe “bốp” mộttiếng, đóa hoa hồng kiều diễm rơi trên mặt đất. Cô nghe tiếng động quayđầu lại, liền nhìn thấy Dung Tuấn bị đã kích, ngay cả mắt cũng khôngnhìn lại liền quay đầu chạy ra ngoài.
”Con —— trai!”
Mẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-co-soi-doi/1521775/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.