Tôi cho rằng Trung Quốc có rất nhiều thứ đáng để tôi ở lại.
Dịch: Apry618
Bước vào tháng bảy, trong công ty bắt đầu bàn tán xem ai sẽ là tổng giám đốc tiếp theo.
Chủ đề này năm nào cũng sẽ xuất hiện một lần, kéo dài được hai ba tháng, mọi người sẽ mở trang web của công ty ra chỉ vào ảnh của nhân viên cấp cao bình luận một lượt, trước khi Mạc Lâm tới chi nhánh Trung Quốc cũng bị bàn tán không ít.
"Anh chàng Joker này không tệ, nhất là đôi mắt ấy, màu xanh nước biển trong vắt kìa!"
"Vẫn không bằng anh chàng Tom này, mắt như ngọc lục bảo vậy, nhìn thôi tim đã đập thình thịch rồi."
Mấy nhân viên nữ nói chuyện phiếm trong giờ làm việc không để ý thấy Mạc Lâm đã đi ra khỏi văn phòng, tới khi họ phát hiện ra rồi quay đầu lại, nhìn thấy nụ cười thân thiện của Mạc Lâm, người đang điều khiển con chuột lúc này mất bò mới lo làm chuồng, nhanh chóng nhấn tắt màn hình, sau đó ngượng ngùng mở hòm thư điện tử ra xử lý công việc.
"Mọi người tới phòng họp hết đi." Mạc Lâm hờ hững nói.
Hỏng bét! Không phải sắp bị giáo huấn chứ?! Mấy nhân viên nữ kinh hồn bạt vía liếc nhìn nhau.
"Còn nữa, thông báo cho người trong cả công ty giúp tôi, bây giờ đều phải tới phòng họp."
Chuyện lớn rồi, không ngờ lại là giáo huấn quy mô lớn!
Liệu họ có bị đem ra giết gà doạ khỉ không? Thời buổi này công việc khó kiếm, đừng làm vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-co-shota/2938564/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.