Cô giữ được thưởng chuyên cần của tháng này, nhưng đây cũng là lần chuyên cần cuối cùng của cô rồi.
Dịch: Apry618
"Hình như cô rất mệt nhỉ? Sắc mặt không được tốt lắm." Lại là thời gian phụ đạo bài tập vào giờ nghỉ trưa, vẻ mặt Chung Mạn uể oải, cũng thiếu đi sức sống thường ngày.
"Thật sao? Chắc là tại tối quan ngủ không được ngon." Chung Mạn đâu dám tự mình tiết lộ việc đi làm thêm.
"Thế à, hay là hôm nay không học nữa, cô nghỉ ngơi một lát đi."
"Không được không được." Chung Mạn nghe thấy lời này thì ngồi thẳng dậy, làm ra vẻ rất có tinh thần. "Dạo này thành tích của em họ tôi mới có khởi sắc, nếu tôi buông lỏng thì khó tránh lại đâu vào đấy."
"Ồ, thành tích của cậu nhóc tiến bộ rồi sao?"
"Đúng vậy, kiểm tra ba môn chính đều được 100 điểm đấy." Chung Mạn cười tít mắt trả lời, hiển nhiên rất tự hào về Diệp Minh Hy.
"Tình cảm của cô và em họ có vẻ rất tốt, cô vui đến vậy cơ mà."
"Chỉ có hai chúng tôi ở thành phố X sống dựa vào nhau thôi, tình cảm không tốt được sao?" Thấy mình nói cứ như thể không còn cách nào khác vậy, cô lại bổ sung thêm: "Nó ngoan lắm, chưa từng gây rắc rối, còn thay tôi lo ba bữa và làm việc nhà nữa, đúng là trưởng thành hơn rất nhiều đứa trẻ khác."
"Tôi nhớ là nó còn rất nhỏ mà, sao ba mẹ lại nỡ để nó tới thành phố X?"
"Ba mẹ nó qua đời vì tan nạn rồi, trong nhà không có ai chăm sóc nên mới tới nương nhờ tôi." Thật ra nói không ai chăm sóc khá thì là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-co-shota/134131/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.