Nói đi, bữa tối em ăn gì rồi?!Ở trong nước kì nghỉ tết kéo dài 2 tuần, nhưng khách nước ngoài thì vẫn làm việc như thường, kết quả là hàng năm sau kì nghỉ tết, tất cả nhân viên của công ty dệt may đều bận tới mức chân không chạm đất.
Hôm đầu tiên đi làm, Chung Mạn bước được chân vào nhà thì đã là 11 rưỡi tối rồi, đèn vẫn còn sáng, chắc Minh Hy vẫn chưa ngủ nhỉ? Cô đi tới phòng khách, quả nhiên thấy Diệp Minh Hy đang xem ti vi.
"Muộn như này mà vẫn chưa ngủ sao?" Cô đi qua, ngồi xuống bên cạnh Diệp Minh Hy, tay còn quăng túi xách một phát vào sát mép sô pha.
Diệp Minh Hy ba phải gật đầu, tự dưng cô cảm thấy có chút bất thường, xoa xoa thái dương cậu, hỏi: "Sao vậy, không thoải mái à?"
Cậu lắc đầu, cười một cái với cô. Cô thấy không sao, bèn vỗ vỗ vai cậu rồi đứng dậy: "Mau ngủ đi, ngày mai còn phải đi học đấy."
Đang định về phòng lấy quần áo đi tắm, bỗng nghe thấy tiếng ùng ục, cô thò đầu ra hỏi: "Tiếng gì lạ vậy?"
Diệp Minh Hy chỉ vào ti vi, Chung Mạn nghi ngờ cào cào đầu, đi tới nhà tắm. Đang định đóng cửa, tiếng ùng ục ùng ục đó lại vang lên.
"Không phải ti vi." Cô đặt quần áo bên cạnh bồn rửa mặt, đi về phòng khách, ngồi xổm trước mặt Diệp Minh Hy, hỏi: "Đó là tiếng gì vậy?"
Cậu lại chỉ vào chiếc ti vi phía sau Chung Mạn, nhưng cô không hề quay đầu, chỉ nhìn chằm chằm vào cậu. Diệp Minh Hy nghiêng đầu, nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-co-shota/134119/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.