Dịch: Apry618
Đi học mất hơn một ngàn thì thôi, vấn đề là cưng 'học' không nổi ha?
"Mẹ, mẹ còn dám nói nó 'chỉ có tí tuổi, vẫn là một đứa bé'? Sao lại là một người đàn ông, lại còn là một tên đàn ông câm!?" Chung Mạn mặt mày xám xịt đưa Diệp Minh Hy về nhà, chẳng thèm nói một câu chào hỏi liền lẩn vào trong phòng, nắm lấy điện thoại gọi về nhà. Về việc cách âm của phòng có tốt hay không, không nằm trong phạm vi suy xét của cô.
Bà Chung ở đầu dây bên kia rõ ràng cảm nhận được cơn giận của con gái, khẽ co người lại, nhưng nghĩ đến việc mình là mẹ của cô, bà lại ưỡn ngực lên trả lời: "Đàn ông gì chứ, Minh Hy mới mười lăm tuổi."
"Mười lăm tuổi chẳng phải đàn ông sao? Mẹ còn muốn cậu ta ở đây mấy năm liền?!" Trời ạ, dáng người cậu ta thấp bé, nhưng tuổi hoàn toàn không nhỏ! Đặt một đại nhân to lù lù như này trong nhà, sau này ở nhà cô không thể tẩy trang không thể thoải mái ăn uống không thể nằm trên sô pha xem ti vi, không thể không thể không thể, gì cũng không thể! Cô cónên chết quách luôn cho xong không?!
"Cô ở nhà mẹ hai mươi tư năm, mẹ còn chưa oán thán gì, Minh Hy ở có mấy năm, cô nhẫn nhịn một tí chẳng phải là ổn rồi sao?" Bà Chung dùng xong chiêu mềm, lại tung ra chiêu cứng. "Đúng rồi, mai cô nhớ đưa Minh Hy đến trường đăng kí, chỗ người giám hộ của nó mẹ đã ghi tên cô rồi, nếu ở thành phố nó xảy ra chuyện gì không may, cô phải chịu hết trách nhiệm, phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-co-shota/134104/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.