Trác Hướng Minh rất đúng giờ, nói trễ nhất là ba giờ về đến nhà, hai giờ năm mươi, xe hắn đã trở về dừng ở cửa nhà.
Đồng Yến dựng thẳng lỗ tai chờ hắn, nghe thấy tiếng lập tức chạy ra ngoài, kéo cửa ra Trác Hướng Minh cũng vừa xuống xe, thấy cậu lao ra, lập tức dừng lại động tác, một tay giữ trên cửa xe, nói: "Đang muốn đi vào gọi cậu, vậy thì đi thôi."
Đồng Yến ân ân ân gật đầu, lại nói: "Chờ một chút! Tôi đi lấy túi xách."
Trác Hướng Minh nói: "Được... Cứ từ từ đi, đừng chạy."
Đồng Yến vui vẻ chạy vài bước bị gọi lại, đàng hoàng đi tới xích đu trên sân lấy ba lô, cẩn thận ôm cứng nhắc trong lồng ngực, cầm trong tay chén khoai tây nghiền Toàn Quy mới vừa kín đáo đưa cho cậu, ngồi lên ghế phụ.
Trác Hướng Minh tự mình lái xe trở về, áo khoác âu phục thoát ở kế bên ghế ngồi tài xế, Đồng Yến lại ôm quần áo vào trong ngực, cứng nhắc thiếu chút nữa rơi xuống, Trác Hướng Minh giúp cậu sắp xếp một đống đồ trong lồng ngực xong, sau đó nghiêng người giúp cậu cài dây an toàn lên.
Động tác dựa vào rất là gần như thế, Đồng Yến vô tri vô giác, ngược lại Trác Hướng Minh ngừng một lát, đợi đến thời điểm Đồng Yến nghi hoặc nhìn, hắn hỏi: "Như vậy sẽ không khó chịu chứ?"
Đồng Yến ngửi ngửi trong mũi tràn đầy mùi vị tin tức tố, nồng độ còn rất mạnh, nhưng không có tính xâm lược, giống như là ký ức xa xôi cậu tỉnh lại từ một buổi sáng sớm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-co-omega-moi-truong-thanh/253910/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.