Đường Xán cười cười: “Được thôi, chờ mong hợp tác sau này.
Cái kia… chuyện trước kia tôi hạ thuốc cô… vẫn là nên nói tiếng xin lỗi với cô.”
Ôn Ngôn vô vị nhún nhún vai: “Đây không phải là ý của anh, đúng không? Nửa đời trước là Jessica ảnh hưởng tới anh quá nhiều, sau này tốt rồi, anh sẽ sống đặc sắc vui vẻ hơn trước kia. Tôi muốn biết… sau khi anh xoay mình, có dự định gì với Từ Dương Dương hay không?”
Nụ cười trên mặt Đường Xán cứng đò, trầm mặc lại. Hồi lâu sau mới lên tiếng: “Có thể có dự định gì? Bây giờ tôi còn không biết làm sao để đối mặt với cô ấy, làm sao đối mặt người nhà cô ấy. Trong mắt của tôi, yêu đương là chuyện rất thiêng liêng, yêu thích lẫn nhau là yếu tố đầu tiên, yếu tố thứ hai, là theo mục đích kết hôn, được người nhà chúc phúc là yếu tố thứ ba, ba yếu tố kia, thiếu một thứ cũng không được. Bị Jessica hao hụt nhiều năm như vậy, tôi còn sắp quên lúc trước mình là cái dạng gì rồi, nhất định không khéo léo đưa đẩy giống bây giờ, nhớ lần thứ nhất gặp mặt với Jessica, tôi còn khẩn trương đến không dám nói chuyện…”
“Nếu tôi vẫn còn dáng vẻ lúc trước, có lẽ tôi sẽ không có một chút do dự nào, cô hiểu ý của tôi không? Tôi muốn theo mục đích kết hôn, cùng nói chuyện yêu đương thuần túy, cùng người mình thích ở chung, đạt được tất cả chúc phúc của mọi người, hiển nhiên, tôi không có may mắn như vậy. Cô ấy là một cô gái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-co-manh-the-cung-chieu/817405/chuong-796.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.