Ôn Ngôn vốn ngủ rất dễ tỉnh, tiếng báo có tin nhắn vang lên là cô tỉnh dậy, nhìn thấy là Từ Dương Dương gửi đến, cô dậy đi vào nhà vệ sinh nhắn tin trả lời: “Em hiện giờ đang ở đâu? Sau khi em rời khỏi quán cà phê chẳng phải là đi tìm Đường Xán sao? Vì chuyện này nên mới cãi nhau với mẹ em à? Bây giờ chị sẽ qua đó tìm em, em ở ngoài một mình chị không yên tâm.”
Sau khi biết được Từ Dương Dương đang ở đâu, cô vội vàng thay quần áo định ra ngoài bắt xe đi đến đấy, cô không muốn làm kinh động đến Mục Đình Sâm, ban ngày anh đã đi làm rất mệt rồi, những chuyện như thế này cô không muốn làm phiền anh ấy.
Khi cô mở cửa phòng ngủ để đi xuống tầng thì phía sau lưng bỗng nhiên vọng đến tiếng của Mục Đình Sâm: “Nửa đêm rồi còn lén lút liên lạc với anh đấy? Giờ này rồi mà còn muốn ra ngoài một mình.”
Cô quay người lại, nhìn thấy Mục Đình Sâm với dáng điệu lười nhác nghiêng người đứng dựa vào giường trẻ em nhìn cô ấy, còn tiện tay đắp lại chăn cho Tiêu Đoàn Tử. Xem ra anh cũng bị tiếng thông báo có tin nhắn làm tỉnh dậy, cô có chút ngượng ngập: “Lần sau khi ngủ em sẽ để điện thoại ra xa một tý, làm anh tỉnh dậy rồi à? Anh đi ngủ tiếp đi.”
Anh hừ khẽ một cái: “Đừng có mà chuyển đề tài, anh hỏi em muốn đi đâu, ai tìm em đấy?” Giọng điệu anh không có vẻ tức giận, còn mang một chút mơ màng chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-co-manh-the-cung-chieu/817393/chuong-784.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.