Từ Dương Dương thấy không giống như cô đang nói đùa, nghĩ là cô gặp chuyện gì đó, bèn lo lắng hỏi: “Chị Ôn Ngôn, sao thế?
Chị không sao chứ? Em chưa từng thấy chị gấp gáp như vậy bao giờ!”
Ôn Ngôn hít sâu mấy hơi mới miễn cưỡng bình tĩnh lại: “Bạn chị sắp sinh con, chị vừa vui vừa mừng, chị phải qua đó ngay, chị giao chuyện bản mẫu cho em nhé, sau này chị sẽ mời em ăn cơml”
Từ Dương Dương nhẹ nhàng thở phào: “Là người lần trước chúng ta cùng ăn cơm chung phải không chị? Chị Mộng Dao, không ngờ nhanh thế đã sinh rồi. Chị cứ yên tâm đi, cứ giao chuyện công ty cho em là được, em còn tượng chị gặp chuyện gì chứ… sinh con là chuyện tốt.”
Sinh con đúng là chuyện tốt, nhưng với Ôn Ngôn, sự an toàn của Trần Mộng Dao càng quan trọng, nên cô mới lo lắng nhiều.
Khi cô vội chạy đến bệnh viện, người nhà họ Kính và Giang Linh đã đến cả rồi, bọn họ canh bên ngoài phòng giải phẫu, căng thẳng đến mức tái mặt, thậm chí tay Kính Thiếu Khanh hơi run, đứng dựa vào tường mới trông bình thường.
Vốn là Ôn Ngôn cũng có tâm trạng như bọn họ, nhưng khi nhìn thấy vẻ mặt của bọn họ giống nhau như thế, cô thấy hơi buồn cười: “Thật ra phẫu thuật sinh nở có tỷ lệ an toàn rất cao, xác suất không may rất nhỏ, mọi người đừng căng thẳng lo lắng như thế, nhất là anh đó Kính Thiếu Khanh, anh đừng run.”
Kính Thiếu Khanh ho khan xấu hổ: “Tôi… tôi không có run… cô ì đừng nói bậy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-co-manh-the-cung-chieu/817376/chuong-767.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.