Tự Như Linh nhất thời nghẹn họng, những tưởng Mục Đình Sâm sẽ đồng tình rồi động lòng trắc ẩn với cô ta. Nhưng mà giờ đây cô ta mới cảm thấy gương mặt đầy máu của mình thật thảm hại và buồn cười. Mục Đình Sâm thấy cô ta đứng yên bắt động, nói tiếp: “Lúc nãy cô nói rằng không thể tiếp tục ở lại công ty đúng không? Tôi cũng không miễn cưỡng cô, nếu như có ý định thôi việc vậy thì sau khi giải quyết chuyện này cô cứ rời khỏi đi.”
Tự Như Linh không nghĩ đến kết quả sẽ như vậy, cô ta vội vã nói: “Tôi chỉ nhất thời tức giận, là tôi quá kích động rồi. Công ty rất tốt, tôi không phải thật sự muốn rời đi… tôi sẽ xử lý tốt chuyện này, tôi đi trước đây.”
Mục Đình Sâm huơ huơ tay: “Ừ, đi đi. Công ty không giống những nơi khác, không thể muốn đi thì đi, muốn ở lại thì ở lại.Sau này xử sự phải thành thục một chút.”
Tự Như Linh chán nản trở lại vị trí làm việc, có người lấy hộp y tế ra giúp cô ta xử lý vết thương. Cô ta còn tưởng từ ban đầu Mục Đình Sâm không từ chối sự tiếp xúc của cô ta vì cô ta không giống với những người trong công ty, nào ngờ là cô ta tự đa tình rồi. So với những người khác thì trước đây cô ta đều nhận được tiền hỗ trợ mỗi tháng từ Mục Đình Sâm. Cô ta còn tưởng giữa hai người luôn có một sợi dây tương liên, nhưng đó chỉ là suy nghĩ của cô ta mà thôi… Trước đây cô ta luôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-co-manh-the-cung-chieu/817304/chuong-695.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.