Thời khắc thân thể hòa lại làm một, anh không tự chủ được ngửa đầu hưởng thụ, hoàn toàn phơi bày cần cỗ bóng loáng gợi cảm. Trần Mộng Dao nửa nằm sắp trên người anh, cô vùi đầu vào hõm vai anh mà thở gấp. Mười ngón đan xen thật chặt, bàn tay đeo nhẫn cưới của anh trông càng đẹp hơn. Kính Thiếu Khanh không dám cử động vì anh sợ sẽ xảy ra sự cố. Có trời mới biết anh muốn quên hết tất cả để giành thế chủ động đến mức nào, anh thật muốn đè cô dưới thân rồi dày vò theo ý mình… Cô giơ bàn tay đang nắm tay anh lên, ngắm nhìn: “Em dùng nhẫn cưới khóa anh lại rồi, sau này anh không được nhìn những người phụ nữ khác nữa. Một lần cũng không được.”
Anh ôm lấy cô từ đằng sau, bàn tay lớn nắm chặt lấy tay cô: “Có em rồi thì anh còn phải nhìn những người phụ nữ khác sao? Anh đã không nhìn từ lâu rồi. Chúng ta ngủ thôi, ngày mai anh đưa em đi kiểm tra thai sản.”
Cô quay mặt sang hôn lên trán anh: “Em cảm thấy bảo bảo động đậy rồi.”
Anh hơi ngạc nhiên, lần đầu tiên cô nói rằng cảm nhận được máy thai: “Từ khi nào thế?”
Cô có chút xấu hỗ: “Khi nãy…”
Anh khẽ cười, xoa xoa bụng cô: “Do mẹ của con tham ăn, không liên quan đến bố.”
Ngày hôm sau, tại Mục trạch. Bởi vì thời tiết trở lạnh nên Tiểu Đoàn Tử cứ liên tục chảy mũi và ho. Ôn Ngôn cân nhắc có nên xin nghỉ một ngày để mang Tiểu Đoàn Tử đến bệnh viện hay không, nhưng lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-co-manh-the-cung-chieu/817302/chuong-693.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.