Sau khi hết sốt, tinh thần Tiểu Đoàn Tử trở nên tốt hơn, cũng có khẩu vị. Ôn Ngôn cũng thở phảo nhẹ nhõm, kiên quyết đuổi Mục Đình Sâm về, con cái bị bệnh cũng không thể kéo kéo theo cả nhà, cũng không phải không ở là không được.
Một bên khác, trong bệnh viện khác, Kính Thiếu Khanh ở trước giường bệnh của Hạ Lam trông suốt một đêm, sáng sớm đáp ứng yêu cầu của mẹ mua vải và nho lột sẵn, bưng đến trên tay bà: “Con thấy mẹ ngoại trừ không tiện đi lại, còn lại không ảnh hưởng đến ăn uống, không phải mẹ có tài xế riêng sao? Rốt cuộc là tình huống như thế nào?”
Hạ Lam vừa ăn vừa phàn nàn nói: “Còn nói sao, tài xế của mẹ lái xe vẫn luôn rất tốt, đều đã nhiều năm như vậy, thế mà lần này còn bị thương thảm hơn cả mẹ. Tí nữa con đi mua đồ dinh dưỡng thì qua thăm cậu ấy một chút, cái này cũng coi là tai nạn lao động của cậu ấy, tiền thuốc men chúng ta nên trả. Hôm qua lúc ra cửa còn rất tốt, ai biết lúc qua ngã tư đường lại có một chiếc xe tông thẳng vào chúng ta, giống như là cố ý vậy, đụng xong liền chạy. Cảnh sát giao thông bên kia tra xét, bố con nhìn chằm chằm, chiếc xe kia là dùng biển giả, tạm thời bắt không được người, xem như chúng ta xui xẻo vậy.”
Hạ Lam thuận miệng, lại đưa tới cho Kính Thiếu Khanh ngờ vực vô căn cứ, biển số giả, giống như là cố ý gây chuyện, đụng người xong liền chạy thoát hoàn hảo, cái này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-co-manh-the-cung-chieu/817257/chuong-648.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.