*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Khóe môi Mục Đình Sâm cong lên một tia giễu CO “Hừ… cô sợ có kết quả thẳm định rồi một xu cũng
không nhận được đúng không?”
Một sự hoảng sợ thoáng qua trong đáy mắt Nghiêm Thải Hi, lập tức giả vờ bình tĩnh nói: “Tôi không hiểu anh đang nói gì. Tôi vốn không định yêu cầu Kính Thiếu Khanh phải chịu trách nhiệm, nhưng hiện thực đã bóp chết tôi. Một người mẹ đơn thân nuôi con lại không có thu nhập, đã đường cùng bí lối rồi, tôi không muốn làm phiền cuộc sống của anh ấy. Anh ấy không chịu lấy tôi, chấp nhận tôi và con. Nên tôi chỉ có thể đòi tiền thôi. Tôi biết anh và anh ấy đều là những người có thế lực, không đến nỗi liên kết lại ức hiếp
một người phụ nữ tay trói gà không chặt chứ?”
Trong mắt Mục Đình Sâm hiện lên một tia suy nghĩ: “Không đến mức. Chúng tôi cũng sẽ không làm như vậy. Theo tính khí của Thiếu Khanh, tiền đi khám bệnh của đứa trẻ chắc không thiếu cô đâu. Cô có thể đưa đứa trẻ của mình đi, kết quả giám định có rồi, nên bồi
thường sẽ bồi thường, một xu cũng không thiếu. Đừng
xuất hiện trước mặt cậu ấy nữa, đây là lời khuyên tôi
dành cho cô.”
Nghiêm Thải Hi mỉm cười: “Ha ha… Tôi có thể thấy mùi uy hiếp trong câu nói của anh… Anh áy đã cho tôi hai mươi vạn để điều trị cho đứa trẻ. Các người muốn tôi đi. Ai mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-co-manh-the-cung-chieu/817022/chuong-413.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.