🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Lê Thuần dừng bước chân, cô nhắn mày: “Tôi thích anh ấy!”

Ôn Ngôn không có ý định lấy điện thoại ra, câu trả lời này làm cô hả hốc mồm: "Cô nói đi...

Trong lòng Lê Thuần đấu tranh dữ đội lúc lâu sau đó mới quyết định kể lại toàn bộ: "Dù sao bây giờ tôi cũng không thể ở lại đây, có nói ra cũng không sao. Tôi là một cô nhi, tôi toàn thân thương tích chạy ra khỏi cô nhi viện rồi ăn xin khắp phố. Quãng thời gian đó là quá khứ tăm tối nhất của đời tôi, cho đến khi tôi gặp được Kính thiếu năm tôi mười bốn tuổi.

Tới bây giờ tôi vẫn nhớ rõ... hôm đó là một ngày xám xịt như sắp đổ mưa, gió lạnh cứ đánh lên người tôi. Cả người tôi dơ dơ bẩn bẩn, tóc tai thì bù xù và anh đứng trước mặt tôi. Đó là lần đầu tiên tôi cảm thấy tự ti và muốn được tới gần một ai đó. Anh nói anh thích sự quyết liệt và ngoan cường trong cặp mắt tôi, nên anh đã đem tôi về học viện vệ sĩ của Kinh gia. Để được anh khen ngợi, tôi đã cố gắng và chăm chỉ hơn tất cả những người khác."

Nói tới đây, cô hơi ngừng lại. Cô cười cay đắng: “Tôi cứ tưởng cái thích mà anh nói là sự yêu thích giữa nam nữ, anh lớn hơn tôi cũng chỉ có năm tuổi nên tôi cảm thấy cả hai đều có thể ở bên nhau. Tôi chỉ muốn khoảng cách giữa tôi và anh gần hơn một chút, gần hơn một chút nữa. Lúc đó anh cũng thường xuyên đến học viện huấn luyện, ngoại

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-co-manh-the-cung-chieu/816947/chuong-338.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Nhà Có Manh Thê Cưng Chiều
Chương 338: Tôi thích anh ấy
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.