Tim của Ôn Ngôn muốn tan ra: "Chị Lam à, chắc chắn kiếp trước chị đã cứu cả hệ Ngân Hà đó! Bé gái đáng yêu á đi, bé tên gì vậy chị?"
Lam Tương nhin con gái mình bằng ánh mắt yêu thương: "Tên thật là Đông Lộ, còn biệt danh là Nha Nha."
"Đáng yêu quá đi mất! Sau này nếu trong nhà không tiện thì chị cứ mang con qua đây, sẽ không sao đâu chị." Ôn Ngôn ước gì ngày nào cũng nhìn thấy đứa trẻ đáng yêu này.
Lam Tương gật đầu, thuận miệng nói: "Sau này em cũng sinh một đứa con gái đi. Em xinh đẹp như vậy, nhất định đứa nhỏ cũng rất xinh xắn."
Nụ cười trên gương mặt Ôn Ngôn cứng đờ: "Em... em không thể sinh con."
Lam Tương rất kinh ngạc: "Tại sao?"
Ôn Ngôn không muốn nhắc lại chuyện cũ: "Em cũng không muốn nhắc tới nữa. Chắc chị cũng nghe qua Lê Thuần bọn họ nói rồi, em đã kết hôn nhưng không thể sinh con."
Lam Thuần hơi sững người: "Là vì vấn đề của người chồng sao?"
Ôn Ngôn lắc đầu: "Là em, em không sinh con được. Được rồi, em phải đi làm việc đây."
Lam Tương sau khi biết được chuyện này, trong lòng không biết là mùi vị gì. Ôn Ngôn cô ấy còn rất trẻ như vậy lại không thể sinh con, đây thật là một điều tàn nhẫn với cô ấy. Cô thử hỏi Trần Mộng Dao, Mộng Dao chỉ nói: "Người đàn ông của cậu ấy chẳng phải là tên Mục Đình Sâm kia sao? Chị cũng gặp qua anh ấy rồi. Tiểu Ngôn bị sảy thai hai lần nên tử cung bị tổn hại, không thể sinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-co-manh-the-cung-chieu/816942/chuong-333.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.