Chương trước
Chương sau
Chương 155: Lần Này Không Giống
Khương Nghiên Nghiên thấy anh như vậy, cô ta vô cùng ghen tị, anh vậy mà lại tức giận vì những gì Ôn Ngôn đã làm? Cô ta không nhịn được nói: “Anh Đình Sâm, anh đã sớm biết chị em và Thẩm Giới không rõ ràng rồi mà? Loại chuyện này xảy ra anh sớm đã ngờ đến chứ, dù sao ba năm trước bọn họ cũng… Em cảm thấy anh không thích hợp với chị gái em, hơn nữa chị ấy cũng không yêu anh, sớm muộn gì chị ấy cũng sẽ làm ra chuyện có lỗi với anh, vậy sao anh lại không buông tay chứ? Đây không phải là tự mình làm khổ
mình sao?”
Mục Đình Sâm hít một hơi thật sâu, dựa lưng vào ghế xe: “Người thông báo cho cô là ai2 Vì sao hét lần này. truyện ngôn tình
đến lần khác người thông báo cho tôi là cô?
Khương Nghiên Nghiên vội vàng giải thích: “Em không biết, hoàn toàn không biết mà. Khi nhận được tin, em sốc lắm, em còn gọi điện thoại, nhưng người ta tắt máy. Mặc kệ ai báo tin cho em, nhưng người đó cũng không nói dối, anh cũng tận mắt chứng kiến rồi đấy?
Chuyện này sao mà làm giả được chứ? Chị em vừa
Chương 155: Lần Này Không Giống đến công ty Lâm Táp đã làm ra chuyện này, em nghĩ
chị ấy toan tính từ lâu rồi, sao Thẩm Giới biết chị ấy ở đây chứ? Anh nghĩ kĩ lại sẽ hiểu mà, ngày thứ hai chị ây đổi địa chỉ làm việc Thẳm Giới đã biết, bọn họ nhất
định vẫn duy trì liên hệ, còn rất thân mật đó.”
“Em đoán người nói với em cũng tận mắt chứng kiến chị em và Thẩm Giới đi vào khách sạn từ đầu đến cuối đó, người kia không nhìn nổi nữa, lại không muốn chọc vào nên mới làm như vậy. Không phải anh hỏi qua Lâm Táp rồi ư?2 Chị em vào lúc nghỉ trưa liền rời công ty, chị ấy thừa dịp cơ hội nghỉ trưa đấy… Thật sự quá đáng mà, ÿỷ vào anh bận rộn, ỷ vào công ty anh ở xa liền làm ra loại chuyện như vậy, nếu chị ấy không tìm Thẩm Giới cũng không xảy ra chuyện như vậy? Dù sao cũng sẽ không có ai bắt cóc chị ấy từ công ty
và đưa chị ấy vào khách sạn chứ?”
Mục Đình Sâm đột nhiên đạp ga, xe đột ngột lao ra, Khương Nghiên Nghiên sợ tới mức tái mặt, vội vàng thắt dây an toàn: “Anh Đình Sâm, anh chạy chậm lại chút đi! Anh yên tâm, bất cứ lúc nào em cũng sẽ đi cùng anh, anh đã cắt đứt liên lạc với em vì chị em, vậy
mà chị ấy vẫn làm vậy, thật sự không phải người nữa
Chương 155: Lần Này Không Giống rồi!”
Mục Đình Sâm không nói lời nào, lúc này anh chỉ nghĩ tìm cách trút giận thay vì nghe những chuyện khiến
mình thêm bực bội!
Buổi tối, Ôn Ngôn đợi ở cổng Mục trạch đến một giờ sáng nhưng vẫn không thấy bóng dáng Mục Đình Sâm đâu. Cô biết hôm nay anh sẽ không về nhưng cô vẫn muốn đợi, dù anh có tin cô hay không, bọn họ
cũng phải nói rõ ràng.
Má Lưu không biết chuyện gì đang xảy ra, thấy cô hơn nửa đêm không ngủ, ôm Bánh Trôi đứng đợu trước cửa, bà đau lòng bảo cô về phòng: “Đừng đợi nữa con, có thể thiếu gia hôm nay không về được, đàn ông bận chút là chuyện bình thường, con ngủ trước đi, cậu
ấy cũng chẳng phải lần đầu không về nhà.”
Chóp mũi Ôn Ngôn chua sót: “Lần này khác… má
Lưu… má ngủ đi, không phải lo cho con đâu ạ.”
Má Lưu biết cô cứng đầu, bà thở dài rồi tự đi nghỉ
ngơi.
Chương 155: Lần Này Không Giống Đột nhiên, điện thoại di động trong túi đồ ngủ của Ôn
Ngôn vang lên, cô vội vàng đặt Bánh Trôi xuống, lấy điện thoại di động ra, thấy người gọi đến là Mục Đình Sâm, nước mắt cô gần như rơi xuống, trong nháy mắt cô nghĩ đến rất nhiều khả năng, có lẽ anh đang uống say bảo cô đi đón, hoặc hoặc gọi điện mắng mỏ cô ấy, nhưng sau khi cuộc gọi được kết nối, giọng nói của Khương Nghiên Nghiên truyền đến: “Đừng đợi nữa Ôn Ngôn, tối nay anh Đình Sâm sẽ ở bên tôi ở khách
sạn, anh ấy vừa tắm xong rồi ngủ rồi… ”
Trong chớp nhoáng này, hô hấp của Ôn Ngôn như ngừng lại, Khương Nghiên Nghiên cố ý nhấn mạnh, Mục Đình Sâm vừa tắm xong ngủ thiếp đi, cô ta chẳng qua chỉ muốn khoe với cô bọn họ vừa làm gì xong. Rất lâu sau, cô mới tìm được giọng nói của mình: “Tôi hiểu rồi, Khương Nghiên Nghiên, cô đừng đắc ý, nếu để tôi phát hiện ra cô đã hại tôi, cùng lắm thì cá chết
lưới rách!
Khương Nghiên Nghiên bật cười: “Ha ha… mày ngu
thật đấy, lần này hoàn toàn toàn không phải tao làm,
Chương 155: Lần Này Không Giống có lẽ người ta thấy mày và Thẩm Giới vào khách sạn,
nhìn không nổi nữa nên mới lén báo cho tao biết, không ngờ đến mày lại thật sự bị tao bắt đúng lúc như thế. Bề ngoài mày đoan trang như vậy, lúc biết quan hệ của tao với anh Đình Sâm mày còn mắng tao trơ trẽn, thật ra mày cũng giống như tao mà, cần gì phải
ra vẻ như vậy?”
Ôn Ngôn không còn lời nào để nói, cô trực tiếp cúp
điện thoại, xoay người vào nhà.
Cả đêm mắt ngủ, ngày hôm sau cô cũng không đi làm nên xin phép Lâm Táp nghỉ. Cô nghĩ về kết quả, Mục Đình Sâm sẽ ly hôn với cô, phải không? Ly hôn từng là một sự giải thoát cho cô, nhưng bây giờ cô không muốn kết thúc với anh như thế này, chuyện không rõ ràng như vậy, cô không cam lòng! Nếu rời đi, cô cũng
phải rời đi đường đường chính chính.
Hơn mười giờ sáng, dưới lầu vang lên tiếng còi xe, cô vô thức bước tới cửa sổ sát dất nhìn ra, là xe của Mục
Đình Sâm đã trở về.
Ngay sau đó, anh lên lầu, rồi đi vào phòng mà không
Chương 155: Lần Này Không Giống thèm nhìn cô, anh đi thẳng vào phòng để đóng gói
hành lý. Cô bước tới và ngồi xổm xuống để giúp anh thu dọn, nhưng anh bất ngờ đá văng chiếc vali ra,
quần áo đắt tiền vương vãi khắp sàn.
“Đừng động vào đồ của tôi, ghê tởml” Anh từ trên cao nhìn xuống cô, vẻ thờ ơ che đậy mọi cảm xúc của
anh.
Cô rút bàn tay đang đóng băng của mình lại, lí nhí nói:
“Tôi xin lỗi, tôi không làm loại chuyện đó, tôi bị hại.”
Mục Đình Sâm dường như đã nghe thấy một trò đùa hài hước nhất trên đời, anh cũng thực sự cười ra tiếng, nhưng tiếng cười lạnh đến tột cùng, bên trong còn ẩn chứa mỉa mai: “Hừ… nếu cô không thừa lúc nghỉ trưa tìm Thẩm Giới, người ta có thể hại cô sao? Không phải cô đã đồng ý với tôi không liên lạc với cậu ta nữa sao? Các người không những không liên lạc
mà còn lén gặp mặt. Tôi đã từng cho cô cơ hội.”
Cô ngắng đầu nhìn anh: “Anh cũng hứa sẽ không liên lạc với Khương Nghiên Nghiên đấy sao? Chúng ta
cũng chẳng khác gì nhau, ai trong sạch hơn ai chứ?
Chương 155: Lần Này Không Giống Chỉ vì anh nghĩ rằng tôi nợ anh, anh muốn làm gì thì
làm, không để ý đến cảm xúc của tôi thôi? Tôi không còn là một đứa trẻ nữa, tôi cũng sẽ khó chịu. Rõ ràng là tôi rất ghét Trần Hàm Khương Nghiên Nghiên, mà anh lần nào cũng muốn vu khống tôi! Tôi chưa từng cùng Thẩm Giới làm ra bất cứ chuyện có lỗi gì với anh, ngay cả ba năm trước cũng không phải! Lần đầu
tiên của tôi là cho anh!”
Nói đến đây, cô lại cảm thấy tội lỗi không thể giải thích được: “… Đúng vậy, lần này thì tôi không rõ, bởi vì tôi vừa vào khách sạn đã bị người ta đánh thuốc mê, chuyện xảy ra sau đó tôi cũng không biết, cũng không phải do tôi cố ý, rốt cuộc anh muốn tôi phải làm sao? Tôi có thể rời khỏi Mục gia, có thể ly hôn, tôi cũng không cần gì cả, nhưng đi hay rời thế nào, tôi muốn đường đường chính chính mà đi, không cần anh đuồi
Trong mắt Mục Đình Sâm hiện lên cảm xúc phức tạp, sau đó cười lạnh vươn tay siết cằm cô: “Thật sao? Lần đầu tiên cho tôi? Vậy thì tại sao trên khăn trải giường lại không có dấu vét? Tôi vốn cho rằng mình
nhìn cô lớn lên, cô khác với những người phụ nữ
Chương 155: Lần Này Không Giống khác, nhưng bây giờ xem ra, cũng chẳng khác gì máy.
Cô cảm thấy bất công phải không? Tôi nói cho cô biết, trước giờ tôi và Khương Nghiên Nghiên chưa làm loại chuyện đó? Tôi cho cô ta danh nghĩa, mua tất cả đồ cô ta muốn, duy chỉ không ngủ với cô ta. Hóa ra cô
cũng sẽ khó chịu à, tôi còn tưởng cô sẽ không đấy.”
“Ly hôn quá dễ dàng với cô, tôi nói rồi, cả đời này cô không thể rời xa tôi, nếu cô không muốn cùng nhau sống an ổn, vậy thì cứ dằn vặt nhau đi, tôi có thể chịu được. Từ giây phút tôi yêu cô, tôi đã sớm biết cả cuộc đời chỉ dành cho cô rồi. Cô hiểu tính tôi, tôi đã quyết định thì sẽ không thay đổi, cho dù có chuyện gì xảy ra đi nữa. Nhưng mà, đừng mong đợi tôi yêu cô thêm lần
nào nữa, đã là dĩ vãng rồi.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.