Phòng khách, làm như không có ai mà sai bảo Lâm quản gia: “Đi, chuẩn bị tốt phòng khách.”
Lâm quản gia đứng đó không động đậy, nhìn về phía Ôn Ngôn.
Ôn Ngôn ngồi ở trên sô pha nhàn nhạt lật giỏở tạp chí: “Đi đi chú Lâm.”
Lâm quản gia lúc này mới bảo người hầu đi chuẩn bị phòng khách.
Khương Nghiên Nghiên trừng Lâm quản gia một cái: “Đúng là chó nuôi lâu rồi cũng biết nhìn sắc mặt, chỉ là không có mắt nhìn, sau này ai là nữ chủ nhân ở đây cũng chưa chắc nữa.”
Ôn Ngôn chau mày: “Khương Nghiên Nghiên, mời cái miệng cô sạch sẽ một chút.”
Khương Nghiên Nghiên bực bội nói: “Tôi cứ nói đấy, sao nào? Cô có thể làm gì tôi? Anh Đình phòng khách, làm như không có ai mà sai bảo Lâm quản gia: “Đi, chuẩn bị tốt phòng khách.”
Lâm quản gia đứng đó không động đậy, nhìn về phía Ôn Ngôn.
Ôn Ngôn ngồi ở trên sô pha nhàn nhạt lật giở tạp chí: “Đi đi chú Lâm.”
Lâm quản gia lúc này mới bảo người hầu đi chuẩn bị phòng khách.
Khương Nghiên Nghiên trừng Lâm quản gia một cái: “Đúng là chó nuôi lâu rồi cũng biết nhìn sắc mặt, chỉ là không có mắt nhìn, sau này ai là nữ chủ nhân ở đây cũng chưa chắc nữa.”
Ôn Ngôn chau mày: “Khương Nghiên Nghiên, mời cái miệng cô sạch sẽ một chút.”
Khương Nghiên Nghiên bực bội nói: “Tôi cứ nói đấy, sao nào? Cô có thể làm gì tôi? Anh Đình Sâm cũng đã nửa đêm đưa tôi về nhà, cô còn chưa giác ngộ sao? Phòng khách là chuẩn bị cho cô đấy!”
Ngón tay Ôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-co-manh-the-cung-chieu/816656/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.