"Nghe nói trong nhà Tổng giám đốc có rất nhiều phòng trống. Không biết Tổng giám đốc có để ý hay không cho tôi ở nhờ một buổi tối." Thấy Tư Đồ Đạt Viễn không từ chối. Vương Tư Thơ vui vẻ chết rồi, kìm nén hưng phấn. Cô ngồi trên đùi Tư Đồ Đạt Viễn.
"Chỉ một buổi tối?" Tư Đồ Đạt Viễn vươn tay, gảy nhẹ ôm hông của Vương Tư Thơ: "Có phải quá ít không?"
"Dạ, ở mấy ngày mới không ít?" Vương Tư Thơ xấu hổ. Ý của Tư Đồ Đạt Viễn là cô có thể ở nhiều đêm?
Tư Đồ Đạt Viễn rất rõ ràng ý đồ của cô gái này là gì, buông hông của cô ra, sắc mặt của anh nghiêm túc.
"Đi làm việc đi."
"Sao?" Vương Tư Thơ ngây ngẩn cả người. Vì sao phát triển không như mình mong đợi chứ?
"Tan việc đi cùng với tôi là được" Tư Đồ Đạt Viễn chắc đúng là bị phụ nữ quấn quít, về phương diện này anh tương đối có khả năng. Cho nên, anh không ngại cùng cô vui đùa một chút. Dù sao phụ nữ, anh vĩnh viễn không chê nhiều.
Mà tiêu chí của anh là, "bước qua vạn bông hóa", chiếc lá không dính người.
"Vâng. Cám ơn Tổng giám đốc." Vương Tư Thơ vui mừng không thôi rời đi.
Cô nghe hiểu ý trong lời nói của Tư Đồ Đạt Viễn. Cô càng tính toán tốt hơn, hôm nay là thời kỳ rụng trứng của mình. Nếu như tối hôm nay có thể thuận lợi mang thai con của Tư Đồ Đạt Viễn. Ngay lập tức cô có thể mượn cơ hội này gả vào nhà giàu có?
Cô thật may mắn mình đưa tài liệu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-co-ho-ly-tinh-yeu-nghiet/98047/quyen-1-chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.