Lúc Thanh Thư thức dậy, đã nhận ra mình dậy trễ, không thể dậy sớm hai khắc.
Trông thấy Kiều Hạnh bê nước đến, Thanh Thư tức giận nói: "Không phải là đã bảo ngươi nhớ đánh thức ta trước hai khắc sao?"
Kiều Hạnh tỏ vẻ đau khổ nói: "Lão thái thái không cho, nói là để cô nương ngủ thêm một lúc nữa ạ!"
Cố lão thái thái đi từ ngoài vào, đúng lúc nghe thấy thế: "Con vẫn đang trong tuổi lớn, nhất định phải ngủ đủ mới được, bên Đoàn sư phó kia, ta đã phái người đến báo với ông ấy rồi."
Thanh Thư có chút nóng nảy: "vậy thời gian luyện công hôm nay của con sẽ bị rút ngắn rồi."
Vốn thời gian luyện công đã không nhiều, giờ lại đẩy ra sau thêm hai khắc thì chẳng phải là càng ít hơn.
Cố lão thái thái cười nói: "Ta đã nói với Phó tiên sinh rồi, sau này thời gian đi học sẽ đẩy ra sau hai khắc."
Tập võ đọc sách quan trọng, nhưng thân thể còn quan trọng hơn.
"Lão sư đã đồng ý ạ?"
Cố lão thái thái gật đầu: "Đã đồng ý. Nhưng mà thời gian nghỉ trưa sẽ giảm đi hai khắc. Thanh Thư, tuy học tập quan trọng, nhưng thân thể quan trọng hơn."
Thanh Thư cảm thấy chuyện này không là vấn đề: "Vừa lúc con cảm thấy thời gian nghỉ trưa có hơi dài, rút ngắn đi hai khắc lại vừa ý con."
Cố lão thái thái dở khóc dở cười.
Chờ Thanh Thư luyện công xong trở về, lại nhìn thấy Ngụy Lan.
Trở lại trong phòng, Thanh Thư thấy lạ mà hỏi Hương Hương: "Sao giờ ngày nào dì Lan cũng đưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-co-han-the-lam-sao-pha/379452/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.