Thấy tất cả mọi người đều tán thành chuyện hưu thê, Viên San Nương vô cùng sợ hãi. Nàng ta ôm lấy chân Cố Hòa Bình khóc lớn: "Tướng công, tướng công, chàng đừng hưu thiếp. Nếu chàng thực sự hưu thiếp, San Nương sẽ không thể sống nổi mất."
Mắt Cố Hòa Bình cũng ngấn lệ: "Nương, con không thể hưu San Nương được. Nương, xin người hãy cho nàng ấy một cơ hội nữa. Con cam đoan, sau này con và San Nương nhất định sẽ cùng nhau hiếu thuận với người."
Cố lão phu nhân xùy một tiếng: "Hiếu thuận với ta? Giữ nàng ta ở lại trong nhà, ta sợ rằng chưa đầy một ngày ta sẽ chết bất đắc kỳ tử đấy."
Lời này cũng không phải là chỉ trích, suy xét đến những chuyện Viên San Nương làm thì quả thật là có khả năng đó.
Viên lão phu nhân lớn tiếng than khóc: "Đứa nhỏ này làm chuyện sai, bà muốn đánh hay không đều tùy bà, chỉ cầu xin bà đừng hưu San Nương nhà chúng tôi."
Viên đại tẩu cũng nói: "Lão phu nhân, người xưa có câu thà hủy đi một tòa miếu cũng không thể phá vỡ một cuộc hôn nhân. Lão phu nhân, đúng là San Nương đã làm chuyện có lỗi, về sau người dạy dỗ lại nàng ta thật tốt là được. Người yên tâm, sau này chúng tôi sẽ tuyệt đối không nhúng tay vào nữa."
Cố lão phu nhân không nhìn người nhà họ Viên lấy một cái, bà nhìn chằm chằm Cố Hòa Bình: "Ngươi thật sự không hưu thê?"
"Nương, cầu xin người cho San Nương một cơ hội nữa!"
Cố lão phu nhân nở nụ cười, nói: "Nếu như thế, ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-co-han-the-lam-sao-pha/379397/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.