Thanh Thư đi ra cửa, khi nhìn thấy đứa bé trai đứng bên ngoài cũng phải sợ hãi kêu lên một tiếng.
Đứa bé này mặc một thân y phục rách rưới đã không nhận ra màu sắc vốn có, trên mặt không có lấy một chút thịt nào, hốc mắt trũng sâu, đôi mắt to đến lạ lùng, cánh tay gầy như cây gậy trúc, bắp đùi kia còn bé hơn so với thân cây ngô đồng. Nếu không phải con ngươi kia còn động đậy, Thanh Thư còn nghi ngờ rằng đây chỉ là một bộ xương khô, chứ không phải người.
Vi thị hét lên: 'Đi nhanh lên, đây không phải chỗ cho ngươi đến."
Thằng bé dường như không nghe hiểu lời Vi thị, nó nói: "Bánh chưng, thơm."
Thanh Thư trong nháy mắt bèn hiểu được, thì ra là mùi thơm của bánh chưng tỏa ra ngoài đã dẫn dắt đứa nhỏ này tới.
Vi thị vớ lấy cây chổi trong góc quơ lên, nói: "Nếu như ngươi còn không đi, ta sẽ đánh ngươi."
Mắt thấy Vi thị thật sự sẽ động thủ với đứa bé này, Thanh Thư thấy không đành lòng bèn nói: "Nhị thẩm, nó chẳng qua chỉ muốn một ít đồ ăn, chúng ta cho nó là được mà."
Vi thị nói: "Ngươi thì biết cái gì? Thằng nhóc này là tai tinh, không thể dính một chút quan hệ nào với nó, chỉ cần hơi dính đến thì sẽ gặp chuyện không may." (Truyện đăng tại ục Lam) Thanh Thư hoàn toàn không tin chuyện này, nhưng mà nàng cũng không muốn tranh chấp với Vi thị, chỉ hướng về phía đứa bé trai nói: "Ngươi chờ đó, ta đi lấy cho ngươi."
Nói xong, Thanh Thư liền quay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-co-han-the-lam-sao-pha/379390/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.