Thanh Thư không giấu được sự kinh ngạc.
Hạ Nguyệt bưng một đĩa anh đào đã rửa sạch tới, đặt ở trên cái bàn gỗ lim nhỏ bên cạnh giường rồi lui ra ngoài.
Cố lão thái thái lấy một trái tới cho Thanh Thư, vẻ mặt tươi cười nói: “Bà ngoại biết con thích ăn anh đào, cố ý mang từ phủ thành về cho con.”
Thanh Thư mừng đến mức mặt mày đều ngậm ý cười: “Ăn ngon.”
Cố Nhàn nói: “Nương, vậy cũng quá phí tiền.” Bởi vì anh đào khó bảo quản nên giá cả rất đắt đỏ, mới vừa chuyển lên chợ cũng phải hai mươi lượng bạc một cân, ngay cả lúc này cũng phải hai đến ba lượng bạc một cân, đắt như vậy mình cũng không nỡ mua để ăn.
Cố lão thái thái không để ý nói: “Phí tiền cái gì? Lúc nhỏ ngươi cũng ăn không ít.”
Cố Nhàn cau mày hỏi: “Nương, anh đào này trong nhà có giữ lại chưa?”
Cố lão thái thái hiển nhiên biết rõ ý tứ trong lời Cố Nhàn: “Không có. Tổng cộng mang theo hai cân, để cho bọn họ biết rồi, Hồng Đậu nhà ta ngay cả hạt cũng không có mà ăn.”
Phàm là có đồ gì tốt, Cố Hòa Bình đều muốn mang đi hiếu thuận Viên thị. Mà Viên San Nương, hận không thể dấu hết tất cả vào trong túi mình đi.
Cố Nhàn cũng biết là vậy, đau đầu nói: “Nương, nếu để cho đệ muội biết việc này, lại muốn ầm ĩ.”
Mặt Cố lão thái thái lập tức trầm xuống: “Cái đồ không cần mặt mũi ấy, ngươi để ý nàng ta làm cái gì?”
Đối với người con dâu Viên san Nương này,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-co-han-the-lam-sao-pha/379361/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.