Nằm trên giường suốt năm ngày, Thanh Thư cũng không muốn tiếp tục nằm mãi, kêu la muốn rời giường.
Cố Nhàn không lay chuyển được nàng, đành phải đồng ý: “Không được đi ra ngoài, chỉ có thể ở trong sân.”
Rẽ qua hai con đường nhỏ chính là phố Tam Nguyên phồn hoa nhất Thái Phong huyện, người nơi đó rồng rắn lẫn lộn. Ngày thường, không phải đích thân Cố Nhàn dẫn đi, tuyệt đối sẽ không để Thanh Thư ra ngoài.
Ra khỏi phòng Thanh Thư đi tới dưới giàn nho, nàng ngồi lên trên bàn du dây.
Ở dưới Trần ma ma nhẹ nhàng đẩy, Thanh Thư được đẩy đi, sau đó lại quay trở về.
Chơi một lúc, Thanh Thư thấy hơi khát.
Trần ma ma dặn dò nàng hai câu, đi phòng bếp bưng một mâm táo xanh tới.
Đặt táo xanh xuống, Trầm ma ma vẫn không quên nhắc nhở: “Cô nương, người chớ ăn quá nhiều, chỉ ba bốn quả như vậy là đủ rồi."
Thanh Thư cười nói: “Được.”
Ăn hai trái táo, Thanh Thư chống cằm lên hai bàn tay hỏi: “Trần ma ma, lúc trước không phải nói hai ba ngày sau bà ngoại sẽ về sao. Giờ cũng đã qua năm ngày, sao bà ngoại còn chưa trở về? Có phải gặp phải chuyện gì hay không?” Khi nàng biết nhớ, thì ông bà ngoại đều đã qua đời, cho nên, Thanh Thư rất lo lắng Cố lão thái thái xảy ra chuyện bất trắc.
Trần ma ma thấy Thanh Thư suy nghĩ cho lão thái thái, vô cùng vui mừng: “Cô nương đừng lo lắng, chắc là ở phủ thành còn có chút công việc cần lão thái thái xử lý, qua vài ngày nữa liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-co-han-the-lam-sao-pha/379358/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.