Edit: Cesia
*****
Toàn bộ nước chua trong bao tử đều phun ra hết, Minh Thanh nhìn thấy thiếu gia nhà mình có vẻ rất thích đồ ăn của thiếu phu nhân, cư nhiên còn ăn tới toàn bộ cơ mặt đều cứng ngắc, mà bên dưới bàn hai bàn tay đã sớm nắm chặt thành quyền, không khỏi lo lắng lẩm bẩm, “Thiếu gia của tôi, thiếu phu nhân rõ ràng đạo hạnh cao hơn so với người, đây là cứng rắn so cái gì a, tôi xem đều ghê tởm muốn chết.”
Vị nam tử áo xanh đứng bên cạnh Minh Thanh, tao nhã mỉm cười quay đầu đi nhìn nước sông, nửa cười nửa không nói, “Đạo cao một thước, ma cao một trượng, tương lai chắc chắn sẽ rất náo nhiệt đáng xem.”
Minh Thanh không khỏi quay đầu nói, “Phong, chúng ta có phải hay không nên đem thiếu gia cứu ra trước?”
Nam tử danh Phong cười cười nói, “Coi chừng vô duyên vô cớ bị vạ lây đó(*),chuyện của thiếu gia cùng thiếu phu nhân tốt nhất cứ để cho bọn họ tự giải quyết.” Minh Thanh quay đầu nhìn thoáng qua hai kẻ đang thực hiện kế hoạch nhồi cho vịt ăn kia, da đầu không khỏi run lên quay đầu nhìn nước sông.
(*) Nguyên văn ‘thành môn thất hỏa ương cập trì ngư’: nghĩa đen cửa thành cháy liên lụy đến cá trong ao, ý nghĩa thông qua một câu chuyện xưa:
Thuở xưa, có một địa phương, phía trước cửa thành có một hồ nước, bên trong hồ nước có rất nhiều cá bơi lội tung tăng vui vẻ. Một hôm cửa thành đột nhiên bị cháy, một con cá nhìn thấy kêu to, “Không tốt, cửa thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-co-dieu-phu/174731/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.