Cổ Hạo Nhiên cười nói: "Ông ngoại đây là đang ganh đua với nàng." Từ lúc Phương lão gia tử biết tác dụng của Nguyệt đường, và biết được một số việc Điệp Y làm, Phương lão gia tử này vốn chịu thiệt không ít trong tay Điệp Y, liền nổi lên ý không chịu thua, lần này nhất định phải hoàn thành nhiệm vụ thật tốt, thể hiện trước mặt Điệp Y một chút.
Cổ Hạo Danh cũng cười nói: "Ông ngoại vốn chịu thiệt trong tay muội, ban ngày còn bị một vố, hôm nay có ý muốn hơn muội, có thể không hoàn thành cho đẹp mắt sao?" Bọn Cổ Hạo Dương nghe Cổ Hạo Danh nhắc tới chuyện ban ngày, bất giác đều ồ lên cười, trong đêm tối vô cùng khẩn trương, e rằng cũng chỉ có họ mới cười nổi."
"Thiếu đương gia, Nguyệt Hà bên đó đã xông vào tầng sau cùng, bây giờ đã bước vào chính cung rồi." Đại quản sự chạy tới mồ hôi đầy đầu quay sang Cổ Hạo Nhiên bẩm báo.
Cổ Hạo Nhiên gật đầu quay sang đại quản sự nói: "Truyền lời cho ông ngoại, để ông ngoại cẩn thận chú ý động tĩnh của nữ hoàng bên đó, nữ hoàng tuy đã phạm phải sai lầm, không còn thích hợp làm nữ hoàng nữa, nhưng cũng không đến mức bị Nguyệt Hà đưa lên đoạn đầu đài, nếu Nguyệt Hà muốn ra tay, ông ngoại vẫn phải xem thời cơ mà hành sự."
Đại quản sự trả lời xong lại mau chóng chạy đi, bọn Cổ Hạo Dương nghe Cổ Hạo Nhiên phân phó như vậy, bất giác âm thầm gật đầu, nữ hoàng tuy phạm sai lầm lớn, nhưng niệm tình nhiều năm nay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-co-dieu-phu/1612065/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.