Hôm sau trời vừa sáng, rất nhiều nạn dân đã đứng đợi trước cửa phòng nơi Cổ Hạo Nhiên ở, lặng lẽ đợi đại ân nhân của họ, rất nhiều quan viên của Lê châu vốn đang ẩn trốn trong đám người, nhiều thương nhân có giao tình với Cổ Hạo Nhiên với Cổ gia, vẻ mặt đều mong chờ đứng đợi ở đây, đợi tới nịnh bợ cả nhà Cổ Hạo Nhiên, đợi tới kể khổ với Cổ gia, đợi Cổ gia tới giúp họ một tay, tất cả bao gồm chính đáng không chính đáng, có lý không có lý, có giao tình hay không giao tình đều tụ tập lại đây, đứng đen nghịt cả một vùng.
Mặt trời đã lên đỉnh đầu, nơi phân phát lương thực cứu tế đã bắt đầu phát cháo, nhưng bọn Cổ Hạo Nhiên vẫn chưa lộ diện, đến cả bọn Phong luôn theo Cổ Hạo Nhiên, cũng không thấy tăm hơi đâu, chỉ có Tạ Cận dẫn đầu, Tam Hổ, Thanh Thư, Diệp Tử đầu tắt mặt tối, đám người chờ đợi bất giác thì thầm với nhau.
Tạ Cận nãy giờ xem như không nhìn thấy đám người này, thấy người đợi không ít ngược lại còn nhiều hơn, đã tụ tập đầy khắp quảng trường, tới lúc bắt đầu tìm hắn hoặc những người cầm đầu khác, mới cùng đám Tam Hổ đưa mắt nhìn nhau, mấy người liền nhảy lên bàn, Tạ Cận lớn tiếng nói: "Trật tự, muốn biết tình hình của thiếu gia bọn họ thì trật tự cho ta."
Đám người đã cảm thấy có gì không đúng đã bắt đầu huyên náo, thấy có người ra mặt đều trở nên im lặng nhìn về phía Tạ Cận, Tạ Cận quét mắt nhìn qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-co-dieu-phu/1612062/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.