Trong một căn phòng của ngôi nhà lớn nào đó ở Lí quận, Cổ Hạo Nhiên chau mày nhìn bầu trời, tiếng mưa tí tí tách tách đã một ngày rồi, cả bầu trời mang theo cảm giác âm u khiến người ta ngột ngạt, ánh mắt Cổ Hạo Nhiên nhìn bầu trời vừa sâu xa vùa tĩnh mịch, trong mắt ngập tràn suy tư.
"Thiếu gia, tuần tra ngày một gắt gao, bây giờ chúng ta làm thế nào?"
Cổ Hạo Nhiên nhìn mây đen nhàn nhạt trên bầu trời, chậm rãi nói: "Vẫn chưa có tin tức của bọn Điệp Y truyền tới sao?"
Người của Âm Nguyệt lắc đầu nói: "Tin tức bị ngăn cách rồi, Nguyệt chủ có lẽ đã nhận được tin tức chúng ta truyền tới, nhưng hiện tại chúng ta cách nơi dự định quá xa, sự trả lời và mệnh lệnh của Nguyệt chủ chúng ta không nhận được, đồng thời cũng có thể Nguyệt chủ không trả lời cho chúng ta, vì chỗ chúng ta quá nguy hiểm, một khi trả lời và ra lệnh cho chúng ta, nếu bị tóm được thì ảnh hưởng rất lớn."
Cổ Hạo Nhiên khẽ chau mày: "Ta chính là sợ Điệp Y nhất thời xúc động, nếu lạc tin tức, thì sự việc phiền phức nhiều rồi."
Cổ Hạo Nhiên nói bất giác sờ vào ngực, tất cả chứng cứ đều để trong này, vốn muốn dùng bồ câu đưa thư mang về cho Điệp Y, như vậy hắn hoàn toàn không cần lo lắng vấn đề thời gian, xem Thục vương có thể kéo dài với hắn được bao lâu, nhưng như vậy quá không an toàn nếu đánh rơi, vậy thì vất vả trước đó đều đi tong, cho nên hắn có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-co-dieu-phu/1612050/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.