Hoan náo qua đi, Cổ Ly cự tuyệt Minh Hoàng vì Điệp Y mà cử hành yến tiệc, vì danh xưng dũng sĩ loạn thất bát đao này, thật sự không phải là thứ gì đó có thể khiến người ta cảm thấy vinh dự, sau đó để bọn người Cổ Hạo Nhiên trở về biệt uyển hoàng gia, còn mình thì bồi bọn Minh Hoàng và Đông Sở Quân tiến vào hoàng cung.
Minh Hoàng cũng không cưỡng cầu mỉm cười cùng bọn Cổ Ly rời khỏi, chỉ là lúc đi như cố ý, như vô tình quét mắt nhìn Điệp Y một cái, còn đám quý tộc cũng rời khỏi theo, ai nấy đều có bộ dạng sợ hãi né tránh Điệp Y không kịp, nhìn dưới vẻ mặt tựa như bình lặng nhưng ẩn trong đó là sự chán ghét và sợ hãi, Điệp Y lạnh lùng nhìn những người rất bình lặng này rời đi, bất giác khóe môi cong lên nụ cười lãnh đạm.
"Điệp Y, nghe nói hôm nay con tỏa sáng vô cùng a? Nếu sớm biết ta cũng đi xem." Trên bàn ăn tối, Phương Lưu Vân cũng không biết từ đâu nghe được tin này, vẻ mặt hứng thú chăm chú nhìn Điệp Y.
Điệp Y còn chưa mở miệng nói, Cổ Hạo Ảnh bên cạnh giật giật khóe môi nói: "Mẹ, sự nổi trội của Điệp Y đã được thể hiện hết, nhưng mà, con nghĩ nếu trước đó mẹ tới, cơm tối hôm nay người nhất định nuốt không trôi rồi."
Cổ Hạo Viễn không đi nhướng mày nói: "Có lợi hại vậy không? Nói ra nghe xem." Vì hắn và bọn Cổ Hạo Thanh, Cổ Chấn âm thầm đi làm việc của họ, cho nên bây giờ vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-co-dieu-phu/1612040/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.