Điệp Y xoay tay lại nắm lấy tay Cổ Hạo Nhiên nhàn nhạt ừm một tiếng, tuy trên vẻ mặt là sự đương nhiên không lộ ra chút biểu tình gì, nhưng cái nắm tay lại lặng lẽ nói lên sự tín nhiệm của nàng, trong nháy mắt trên hàng ghế dành cho khách quý hai người tình ý ấm áp, hoàn toàn trái ngược với cảnh huyết tanh trong trường đấu.
Chính giữa đám cỏ nam tử đã lột sạch da bò, toàn thân bò đen đó máu tươi không ngừng chảy xuống đất, lúc này ngay cả đứng cũng không còn sức để đứng, bốn chân mềm nhũn quỳ xuống mặt đất, nhưng thứ lộ ra trong đôi mắt trước lúc chết đó không phải là sự sợ hãi, mà là sự tàn sát huyết hồng, Điệp Y nhìn thấy sát khí trong mắt càng nặng hơn, những con súc sinh này đã được huấn luyện thành cái máy chỉ biết tàn sát, người vô tình, súc sinh càng vô tình hơn.
Thắng lợi, đây đã là việc đã được định sẵn, trong tiếng reo hò của đám người trên khán đài, trận đấu thảm khốc sau cùng này người nam tử lui xuống, đám quý tộc trên khán đài vừa thấy nam tử lui xuống, đột nhiên như ăn phải thuốc kích thích, vẻ mặt đều đỏ bừng đôi mắt đáng sợ dựa trên ghế, đợi người chủ trì tiếp sau đó là tuyên bố, chờ đợi đối quyết tiếp theo càng thêm kích thích.
Lần tỉ thí này, chỉ có Cổ Hạo Nhiên, Điệp Y, người Hữu tướng tiến cử và một người được quý tộc khác tiến cử còn sống sót, Cổ Hạo Nhiên là không hiểu rõ quy định cuộc chơi, chỉ cho rằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-co-dieu-phu/1612037/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.