Cổ Hạo Nhiên liền vui mừng gào lên, xoay người tránh qua thân hình của Lâm Dã và Hồng Tịnh đang bổ nhào về phía này, sải bước xông về hướng xe ngựa, trong nhất thời gào lên: "Dừng tay, Điệp Y tới rồi, Điệp Y tới rồi." Gạt kiếm Cổ Hạo Ảnh đang nhắm mắt mặt đầy bi thương vừa đưa kiếm chỉa về hướng Mộng Tầm để hạ thủ.
Mọi người trong Cổ gia đã tính tới chuyện xấu nhất, tới lúc Cổ Hạo Nhiên ra tay thì cùng lúc cũng nhắm về cổ mình mà lướt qua, nhưng không ngờ vào lúc then chốt nhất Điệp Y lại tới kịp, nhuyễn kiếm đã ra tay theo quán tính mà đi, đôi tay vô lực sao có thể co giãn theo ý mình, tai nghe thấy tiếng hét của Cổ Hạo Nhiên, trong lòng vô cùng chấn kinh và vui mừng, tay lại không kiềm được đi theo tuyến đường đã định.
May mà Cổ Hạo Nhiên xem thời cơ cực nhanh, ngay lúc đầu vừa nhìn thấy Điệp Y tới thì đã cứu bọn người Cổ Chấn, cố gắng hết sức gạt trường kiếm Cổ Hạo Ảnh ra sau đó, không nói hai lời mũi kiếm sắc nhọn liên tục rung lên, mau chóng gạt mũi kiếm của bọn Cổ Hạo Dương ra, nhưng mọi người kiềm không được cũng để lại dấu vết hoặc đậm hoặc mờ, may mà máu tươi chảy nhưng không chí mạng.
Trái với sự vui mừng của Cổ Hạo Nhiên và Cổ gia, Đông Sở Quân trong nhất thời nhìn về phía xa xa bọn Điệp Y đang tới, khóe miệng hơi cong lên không thèm để ý đứng tại chỗ, đám người lao về phía bọn Cổ Hạo Nhiên cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-co-dieu-phu/1612024/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.