Thời gian một đêm nhanh chóng lướt qua, Cổ Hạo Nhiên cùng Điệp Y căn bản tìm không dừng lại một khắc, đường Điệp Y chọn càng ngày càng hoang vu, dần ngay cả đất đen tìm cũng không thấy, trên mặt đường toàn bộ là hồn đá nhỏ, nham thạch lớn dữ tợn hỗn độn, cảm giác hết sức âm lãnh.
Cổ Hạo Nhiên thấy tình huống như vậy trong lòng rất lo lắng, nếu Điệp Y tìm đường chính xác, Tam ca của hắn vì sao chọn đường khó như vậy để tránh né, khẳng định là có gì đó không đúng, trong lúc lo lắng Điệp Y dừng lại, Cổ hạo Nhiên theo ánh mắt Điệp Y nhìn lại, trong đầu ầm ầm nổ, sắc mặt nháy mắt biến hóa, một bước vọt đi lên, nơi đó có thi thể một người đang nằm.
Cổ Hạo Nhiên nhanh nhẹn bay qua thi thể kia, vừa thấy không phải Cổ Hạo Danh mới hít sâu một hơi, sắc mặt nháy mắt ngưng trọng lên, người trước mắt mặc quần áo cùng quần áo của bạo dân không khác lắm, nhưng ngón tay thon dài hiển nhiên không phải là người làm công tác thợ mỏ lâu dài, trướng kiếm rơi xuống bên cạnh có tính chất tốt đẹp, mà đá ở xung quanh dĩ nhiên là trải qua một phen kích đấu, Cổ Hạo Nhiên vừa thấy rõ tâm không khỏi lạnh vài phần.
Điệp Y mắt lạnh nhìn lướt qua thi thể âm thanh lạnh lùng nói:“Đuổi kịp.” Bước nhanh như bay hướng địa phương phía trước , Cổ Hạo Nhiên cường ngạnh tự đè nén xuống lo lắng cùng hoảng sợ trong lòng, không nói một lời liền đi theo Điệp Y đến phía trước.
Ven
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-co-dieu-phu/1612009/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.